CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 118

“Có gì mà không nhìn ra chứ? A Hòa thậm chí còn chuyển sang học

khối Xã hội!” Tôi nghiêng nghiêng đầu.

“Chà, mày biết nhiều thật đấy. Mà lúc nào mày cũng có bao nhiêu

chuyện để nói với Thẩm Giai Nghi, tao thật hâm mộ quá đi.” Liêu Anh
Hoằng nói. Thằng này mà bắt đầu nghiêm túc thì chỉ khiến người ta muốn
ọe.

“Có nhiều chuyện nói thì có tác dụng gì chứ? Chỉ là bạn bè bình

thường thôi.” Tôi vỗ vỗ vai Liêu Anh Hoằng, nở một nụ cười thành khẩn,
“Nói gì thì nói, nếu mày muốn theo đuổi Thẩm Giai Nghi, tao có thể giúp
mày cung cấp tin tức tình báo, làm tai mắt cho mày.”

Tôi đứng dậy, nhìn Lý Phong Danh vượt qua hàng rào phòng thủ của

cả bọn, xâm nhập khu cấm địa, ném bóng vào rổ một cách ly kỳ.

“5 – 3, Over!” Đội vừa thua lúc này vào sân.

Tôi đứng trên vạch ném phạt, A Hòa thở hổn hển ném bóng cho tôi,

tôi thong dong đẩy bóng cho Liêu Anh Hoằng đang chờ sẵn ở ngoài vạch
ba điểm.

“Cố lên, đừng để thua đấy!” Tôi nhướng nhướng mày, lưng cúi xuống.

“Hô, bắt đầu!” Liêu Anh Hoằng đập bóng xông lên, liếc mắt nhìn A

Hòa.

Cứ vậy, chỉ cần có cơ hội, tôi lại cổ vũ cho đám bạn quanh mình chớ

nên để lỡ tuổi thanh xuân tươi đẹp, lần lượt từng thằng một đặt chân lên
con đường theo đuổi Thẩm Giai Nghi, tạo cho tôi cơ hội giúp cô “xử lý rắc
rối về mặt tình cảm.”

Chẳng hạn, mỗi lần đến giờ gia chánh, mọi người chia nhóm nấu ăn,

bao giờ cũng không quên chuẩn bị thêm một cái bát nhựa cho Thẩm Giai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.