CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 237

Vì “lịch sử” thầm yêu Thẩm Giai Nghi của tôi thực sự quá lâu, trong

lòng bạn gái tôi vẫn còn chút khúc mắc với cô. Để khỏi cãi nhau với Chó
Xù, tôi và Thẩm Giai Nghi liên lạc mỗi lúc một thưa dần, chủ đề có thể nói
chuyện cũng trở nên rất hạn hẹp, thậm chí còn thưa đến mức phải hai ba
tháng mới gọi cho nhau một lần.

Nhưng vì thế, tôi lại càng trân trọng khoảng thời gian được nói chuyện

với cô. Chẳng hạn như lúc này.

Tranh thủ trận động đất rung chuyển núi non, đêm đó chúng tôi lại

giống như trước đây, tán chuyện huyên tha huyên thuyên, rất nhiều ký ức từ
thời cấp II cấp III được xới tung lên, trải ra đầy mặt đất.

Cảm xúc của tôi cũng bị cuốn vào, bị bao bọc trong một thứ phép ma

khó tả, ăn lộn giữa những hồi ức dễ chịu.

Thẩm Giai Nghi không nỡ buông điện thoại, tôi cũng không ngại bị

gió thổi suốt đêm.

“Còn nhớ buổi tối hôm công bố kết quả thi đại học, cậu từng hỏi tớ, có

muốn nghe câu trả lời của cậu hay không?” Tôi tiện thể hỏi.

“Dĩ nhiên là nhớ rồi, tớ muốn nói, nhưng cậu cứ nhất quyết không

chịu nghe.” Cô có vẻ đắc ý lắm.

“Lúc ấy tớ không có dũng khí, giờ thì khác rồi… tớ muốn nghe.”

“Cậu ấy à, bỏ lỡ cơ hội lớn lắm đấy nhé!”

Tôi mỉm cười.

“Lúc đó tớ không hiểu nổi, tại sao cậu không chịu nghe tớ nói tớ yêu

cậu, tớ muốn ở bên cậu? Cậu xin tớ đừng nói, vậy thì tớ cũng chẳng muốn
tự mình nói ra nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.