CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 114

15

THÀNH PHỐ AIX-EN-PROVENCE, PHÁP

L

ÚC 5:18, THỜI GIAN dường như ngần ngừ muốn ngừng đọng lại. Tiếng

nổ rền của xe cộ xa xa đã dần tan, những bóng dáng trong quảng trường
nhỏ xíu đông cứng lại như thể đã chuyển thành sơn dầu trên khung vải dưới
bàn tay của Renoir. Nhà phục chế tranh Gabriel có thể ngắm nghía bức
tranh ấy những lúc có thời gian rảnh rỗi. Một nhóm bốn người Đức da dẻ
hồng hào đang xem kỹ thực đơn ở quầy tapas. Hai cô gái người Bắc Âu
mang xăng đan đang đăm đăm nhìn bản đồ đường phố bằng giấy với một
dáng vẻ huyền bí như thể đó là vật cuối cùng trong mọi tạo vật. Một phụ nữ
xinh đẹp ngồi dưới gốc cột La Mã với một thằng bé có lẽ ba tuổi trên đầu
gối của bà. Và một gã đàn ông yên vị trong một quán café gọi là Le
Provence, chẳng có ai đi cùng ngoài cái cặp giấy tờ nhỏ bằng kim loại chất
đầy một trăm ngàn euro. Một trăm ngàn euro đã được cấp phát bởi một gã
không biết là người nước nào và chẳng rõ danh tính, chỉ biết mỗi một cái
tên Paul. Gabriel nhìn người đàn bà và đứa nhỏ dưới gốc cột, trong tâm
tưởng của ông chợt lóe lên một ánh chớp đầy lửa và máu. Rồi ông lại liếc
nhìn gã đàn ông ngồi một mình ở quán Le Provence. Bây giờ là năm giờ
hai mươi phút. Ngay lúc đồng hồ đeo tay của Gabriel nhích sang 5:21, gã
đàn ông đứng dậy, chộp lấy cái cặp giấy tờ rồi rời đi.

“Có một chỗ khác thay thế nếu một trong hai người không thể xuất

hiện không?”

“Quán Le Cézanne, ở ngay đầu phố.”

“Hắn sẽ đợi ở đó bao lâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.