CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 116

“Giá như tôi phải đoán thì đang quay trở về hướng ông đang ngồi

đấy.”

Gabriel ngắt cuộc gọi rồi cầm chiếc điện thoại kia lên. Sau khi ấn

phím tắt gọi số của Brossard, ông đè chặt ngón tay cái lên chỗ thu âm rồi
đưa điện thoại lên tai. Hai đợt reng chuông. Tiếng Brossard.

“Mày đang ở chỗ đéo nào?”
Gabriel ép ngón cái lên chỗ thu âm chặt hơn, chẳng nói chẳng rằng.
“Marcel? Mày đấy ư? Đang ở đâu?”

Gabriel lấy điện thoại ra khỏi lỗ tai rồi bấm nút KẾT THÚC. Ba mươi

giây sau ông bấm gọi lại. Một lần nữa ông lấy ngón cái bịt chỗ thu âm và
không nói gì. Brossard mở máy ngay khi nghe tiếng chuông reng đầu tiên.

“Marcel? Marcel? Tao tưởng không nói chuyện với mày qua điện

thoại nữa chứ. Mày có ba phút. Sau đấy tao sẽ đi.”

Lần này chính Brossard cúp máy trước. Gabriel đút điện thoại vào túi

rồi lại gọi cho Keller.

“Diễn tiến thế nào?” Gã người Anh hỏi.
“Hắn tưởng Lacroix còn sống khỏe mạnh và đang ở một địa điểm dịch

vụ mạng kém.”

“Thật tệ hại.”

“Bây giờ ả đó ở đâu?”
“Đang đến gần Quảng trường Tướng de Gaulle.”
Gabriel kết thúc cuộc gọi và kiểm tra lại thời gian. Còn ba phút nữa rồi

Brossard sẽ cất bước. Hắn sẽ bị kích động, mệt mỏi. Có khả năng hắn sẽ để
ý thấy một người đàn ông cuốc bộ theo sau hắn, nhất là khi người ấy đã
uống bia Đức trong một quán nhậu bình dân Ireland lúc hắn đang ở quán
Le Provence. Nhưng nếu Brossard đi ngang qua người đàn ông trên đường
đi tới xe hơi của mình, có thể hắn sẽ ít hoài nghi hơn khi nhìn thấy y. Đó là
một trong những quy tắc quý như vàng của Shamron về việc giám sát theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.