CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 123

“Có lẽ vậy,” Gabriel nói. “Hoặc có lẽ chúng đã chuyển cô ta tới một

địa điểm khác. Hoặc là cô ta đã chết.”

“Lạy Chúa,” Keller thì thào. “Sao lúc nào ông cũng có ý nghĩ tiêu cực

chết tiệt như thế chứ?”

“Hãy nhớ anh đang ở đâu, Christopher à!”
Keller đứng dậy, bước tới chỗ cắm nến thờ và thắp một ngọn nến. Y

định quay trở lại chỗ cái ghế dài nhưng dừng lại khi thấy Gabriel nhìn
chằm chặp cái thùng quyên góp. Y móc túi lấy ra vài đồng tiền kim loại, rồi
nhét từng đồng một qua cái khe. Âm thanh dường như vang vọng trong mái
vòm một lúc lâu sau khi y đã dời gót.

“Ông dành nhiều thời gian vào các nhà thờ Công giáo?” y hỏi.

“Nhiều hơn anh có thể tưởng tượng đó.”
Keller trở lại làm điệu bộ như đang trầm tư sám hối. Thủy tinh màu đỏ

của đèn nến thờ chiếu rọi khiến mặt y ánh lên một màu hồng sẫm.

“Ta cứ giả định,” một lát sau y nói, “cô gái có thể đang ở một nơi

khác, nhưng cũng nên giả định tất cả chứng cứ đều cho thấy không phải
thế. Bằng không Brossard đâu có đến đây làm gì. Hắn sẽ trở về Marseilles
và làm phi vụ kế tiếp của hắn.”

Lúc này, có lẽ hắn đang cố hình dung tại sao Marcel Lacroix lại không

tới Aix để nhận tiền. Và khi hắn kể cho Paul biết những gì đã xảy ra, Paul
trở nên bồn chồn lo lắng.”

“Ông không dành nhiều thời gian cho bọn tội phạm phải không?”
“Nhiều hơn anh có thể tưởng tượng đó,” Gabriel lại đáp.

“Brossard sẽ không nói một lời nào với Paul về chuyện đã xảy ra ở

Aix hôm nay đâu. Hắn sẽ nói mọi việc đều diễn ra theo kế hoạch. Và sau
đó hắn sẽ giữ số tiền ấy lại cho mình. À, không phải tất cả,” Keller nói
thêm. “Chắc hắn phải cho ả đàn bà kia một mớ.”

Gabriel chầm chậm gật đầu đồng ý, như thể Keller vừa thốt ra những

lời thông tuệ cao siêu. Rồi ông hơi quay đầu để quan sát một người đàn bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.