19
VÙNG NÚI LUBÉRON, PHÁP
L
ÚC GABRIEL VƯỢT qua giới hạn bên ngoài của những ánh đèn, ông
có thể trông thấy Keller xuất kích mạnh và nhanh qua khu vườn. Gã người
Anh tới cánh cửa kiểu Pháp đang mở trước tiên, rồi chiếm giữ một vị trí
dọc theo hông trái. Gabriel đi về bên phải và nhìn sơ qua gã đàn ông vài
giây trước đó vừa bước ra vườn để hít thở không khí trong lành, chẳng cần
kiểm tra lại nhịp tim; phát đạn cỡ 45 li do khẩu súng của Keller bắn ra đã
xuyên vào hộp sọ thật sạch sẽ rồi văng ra ngoài bê bết máu. Gã đàn ông
không hề hay biết cái gì đã nhắm trúng vào hắn và có lẽ đã chết trước khi
ngã xuống. Đó là cách từ giã cõi đời này thật tử tế, Gabriel thầm nghĩ. Đối
với một tên tội phạm. Với một người lính. Với bất cứ ai.
Gabriel nhìn Keller. Tư thế của hai người giống hệt nhau: một vai tựa
vào vách ngoài biệt thự, hai bàn tay đặt trên khẩu súng, nòng chĩa xuống
đất. Vài giây sau sát thủ gật đầu một cái nhanh gọn. Rồi nâng khẩu HK lên
ngang tầm mắt, y lẳng lặng xoay mình lọt vào bên trong. Gabriel theo sau
và khống chế bên phải căn phòng, trong khi Keller đảm nhiệm bên trái,
chẳng có một chuyển động và âm thanh nào khác ngoài cái ti vi, trên màn
ảnh Jimmy Stewart đang lôi Kim Novak lên từ dưới nước ở Vịnh San
Francisco. Căn phòng bốc mùi thức ăn ôi thiu, thuốc lá cũ mốc và rượu
vang bị đổ ra ngoài. Những cái hộp trống không bằng bìa cứng vứt bừa bãi
trên mọi mặt bàn, mặt ghế. Một tháng ở vùng Provence, Gabriel nghĩ bụng,
bọn vô lại Marseilles thay đổi cách ăn ở rồi.
Keller nhích tới trước qua ánh sáng nhấp nháy của cái ti vi, khẩu HK
giơ ra, quét lui quét tới một vòng cung chín mươi độ. Gabriel lượn qua