CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 147

lượn lại cách nửa bước ở đằng sau, khẩu súng của ông chĩa thẳng về phía
đối diện nhưng cũng di động một vòng cung y như vậy. Họ đến một lối đi
có mái vòm ngăn cách phòng khách và phòng ăn. Gabriel xoay mình lẻn
vào bên trong, lia súng về mọi hướng rồi xoay mình lẻn ra bên cạnh Keller,
ở lối vào nhà bếp, ông lanh lẹ lặp lại động tác ấy. Cả hai gian phòng đều
không có người, nhưng cả hai phòng đều có những đĩa bàn và những bộ đồ
ăn lấm lem bụi đất được chất thành đống cao. Nơi này quá bừa bộn dơ bẩn,
khiến gáy của Gabriel nóng bừng lên vì tức giận. Cứ theo quy luật thì bọn
bắt cóc ăn ở bẩn như heo này chẳng đối xử tử tế với con tin.

Cuối cùng họ vào gian tiền sảnh. Đó là một nơi trong biệt thự còn

giống đôi chút với những tấm hình Gabriel từng xem ở văn phòng Bất
Động sản vùng Lubéron. Cánh cửa bằng thứ gỗ nặng có những đầu đinh lồi
bằng sắt. Một cái bàn nhỏ dùng để trang trí. Có hai lối đi cầu thang được lót
đá vôi. Một là dùng để dẫn lên tầng hai của ngôi nhà. Một là đường để dẫn
xuống tầng hầm. Cả hai đều rất tối tăm.

Keller chiếm một vị trí ở khoảng giữa hai cánh cửa trong khi Gabriel

lôi trong túi ra một đèn pin Maglite. Ông tắt đèn rồi lần mò bước xuống
vùng lờ mờ tối, chầm chậm, một bước, hai bước, ba bước, bốn. Nửa đường
đi xuống, ông nghe có tiếng từ phía trên, những bước chân rón rén nhanh
chóng. Rồi vọng tới hai tiếng khục mờ đục, âm thanh của một khẩu HK45
li có hãm thanh bắn thật nhanh hai phát liên tiếp.

Ai đó đã đi xuống cầu thang.
Ai đó đã đâm sầm vào gã đàn ông từng ghi được tổng số điểm cao

nhất chưa ai từng ghi được trong nhà sát thương ở Hereford.

Ai đó đã chết.
Gabriel bật đèn pin lên và nhanh chân bước xuống mỗi lần hai bậc

thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.