CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 153

20

CẢNG MARSEILLES – LONDON

C

HUYẾN BAY KẾ tiếp đến sân bay Heathrow vào lúc năm giờ chiều

hôm đó. Gabriel sắm một bộ đồ để thay đổi ở một cửa hàng bách hóa gần
Bến cảng Old Port, rồi sau đó đăng ký vào một khách sạn quá cảnh buồn tẻ
gần ga xe lửa để tắm rửa và thay quần áo. Ông nhét bộ đồ cũ vào thùng rác
đã đầy tràn ở đằng sau một nhà hàng, bỏ lại chiếc xe máy ở một chỗ mà
ông tin sẽ bị trộm cắp lúc đêm xuống, rồi lên taxi tới sân bay. Sân bay
chính trông có vẻ như đã bị từ bỏ cho một đội quân đang tiến đánh, ông
kiểm tra các trang tin trên mạng của Pháp để chắc chắn cảnh sát chưa tìm
thấy bốn cái xác trong một thung lũng yên tĩnh ở vùng núi Lubéron. Sau
đó, ông dùng cái tên Johannes Klemp mua một vé hạng nhất đi London.
Suốt chuyến bay ông từ chối mọi phục vụ và mọi cố gắng bắt chuyện của
người ngồi gần mình, một chủ ngân hàng Thụy Sĩ hói đầu. Thay vào đó
ông chỉ rầu rĩ đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ. Đêm hôm ấy chẳng có gì
nhiều để xem; một tầng mây dày phủ kín toàn bộ miền Bắc châu Âu. Chỉ
khi máy bay lại cách mặt đất hơn một kilomet, những bóng đèn natri màu
vàng của khu Tây London mới cố chọc thủng được bầu trời ảm đạm. Đối
với Gabriel chúng giống như một biển nến thờ. Ông nhắm mắt lại; và trong
tâm tưởng thấy một người đàn bà mặc áo mưa đứng trước bàn thờ của một
giáo đường cổ kính âm u, đang làm dấu thánh giá như thể không quen làm
chính cái động tác ấy.

Ra khỏi máy bay, ông nhập vào một dòng lữ khách xếp hàng đi về

phía phòng kiểm tra hộ chiếu, viên chức hải quan là một người Sikh để râu
quai nón, mặc một cái dastar màu xanh vương giả, xem kỹ hộ chiếu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.