CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 170

nhưng đôi môi nàng thật ấm áp.

“Bọn em đã chờ anh tới suốt cả ngày,” nàng lại hôn chồng. “Cuối cùng

văn phòng điệp vụ đã nhắn tin cho bọn em biết anh đã lên một chuyến bay
của hãng British Airways từ Marseilles đi London rồi.”

“Thật kỳ lạ, nhưng anh không nhớ mình từng đề cập kế hoạch du hành

với Văn phòng Điệp vụ?

“Họ theo dõi thẻ tín dụng của anh, anh yêu à... anh biết điều đó mà.

Họ đã cho một đội công tác từ Trạm London chờ đợi ở sân bay Heathrow.
Và sau đó, họ thấy anh đi vào Phố Downing qua cổng hậu.”

“Anh hơi thất vọng vì bọn anh đã không vào bằng cửa trước, nhưng

trong những hoàn cảnh như vậy có lẽ như thế là tốt hơn hết.”

“Chuyện gì đã xảy ra ở nước Pháp vậy anh?”
“Mọi việc không diễn ra theo kế hoạch.”
“Vậy bây giờ sao rồi?”

“Thủ tướng Anh sắp làm cho kẻ nào đó trở nên rất giàu có.”
“Giàu cỡ nào anh?”
“Giàu tới mười triệu euro đó.”

“Rốt cuộc tội ác cũng có giá phải trả nhỉ.”
“Vẫn thường như vậy. Chính vì thế mới có nhiều tội phạm.”
Chiara rời khỏi Gabriel rồi cởi áo khoác ngoài. Nàng đang mặc một

cái áo len cổ cuộn màu đen bó sát. Nàng đã chải tóc gọn gàng để vừa vặn
nhét vào trong cái mũ bảo hiểm. Giờ đây, với đôi mắt nhìn Gabriel chằm
chằm một cách mệt mỏi, nàng gỡ rất nhiều kim cài và kẹp, làm mái tóc xõa
xuống đôi bờ vai vuông vức thành một áng mây nâu vàng pha màu hạt dẻ.

“Là vậy đó à anh?” nàng hỏi. “Bây giờ bọn mình có thể về nhà rồi,

phải không?”

“Không đúng.”
“Như vậy nghĩa là gì chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.