CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 195

“Bật cái đó lên trước đã,” Gabriel hất hàm về phía cái đèn hồng ngoại.
Ả bật lên. Gabriel đi vòng trong phòng tắt hết các bóng đèn cho tới khi

chỉ còn lại ánh sáng rực rỡ hơi đỏ tía của cái đèn hồng ngoại. Ả dùng nó để
soi kỹ từng tờ trong sáu tờ tiền giấy. Những vệt bảo an rực lên màu xanh lá
mạ chứng tỏ đều là tiền thật.

“Tốt lắm,” ả nói.
“Cho cô hay tôi rất vui vì cô hài lòng.” Gabriel bật hết đèn trong

phòng lên. “Bây giờ tôi có một yêu cầu. Hãy bảo Paul gọi cho tôi trong
vòng một tiếng đồng hồ, bằng không giao dịch sẽ chấm dứt.”

“Ông ấy sẽ không thích làm thế đâu.”

“Hãy nói với hắn về số tiền. Hắn sẽ giải quyết cho xong vụ này.”

Ả đàn bà đội lại mớ tóc giả lên đầu, nhặt hết đồ của mình rồi bỏ đi chẳng
nói thêm một lời nào. Gabriel dõi mắt nhìn theo khi ả lái xe ra đi từ chốt
canh gác của mình trong khung cửa sổ. Rồi ông ngồi mãi ở đó, đăm đăm
nhìn xuống đường phố ướt mưa, chờ đợi điện thoại reng lên. Cuộc gọi nhận
được lúc 9:15 tối, sau một tiếng đồng hồ chính xác đến từng phút ấy. Sau
khi chịu đựng một tràng chửi rủa phát từ máy vi tính, ông bình tĩnh đưa ra
những đòi hỏi của mình. Có một khoảnh khắc im lặng, rồi đột nhiên vang
lên tiếng gõ bàn phím và một giọng nói mong manh vô hồn toàn những từ
nhấn sai trọng âm.

“Tôi chịu trách nhiệm,” nó nói, “chẳng phải anh.”
“Tôi hiểu,” Gabriel đáp trả, còn bình tĩnh hơn nữa. “Nhưng đây là giao

dịch làm ăn, không hơn không kém. Tiền trao đổi với hàng. Và tôi sẽ tắc
trách nếu không làm việc siêng năng đàng hoàng trước khi hoàn tất việc
mua bán.”

Một khoảnh khắc tạm dừng nữa, thêm những tiếng đánh máy, rồi

giọng nói cất lên.

“Cuộc gọi này kéo dài quá lâu rồi. Cúp máy đi, rồi chờ gọi lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.