CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 198

ánh lửa khí đốt rực cháy xa xa trên nóc những nhà máy lọc dầu. Gabriel mở
cửa hậu và để chiếc chìa khóa trên mặt đất ngay bên trong bánh xe sau bên
trái. Sau đó, ông leo vào cốp xe, thu mình lại cong quắp cho vừa vặn như
một bào thai rồi kéo cửa hậu đóng lại. Vài giây sau điện thoại reng lên.

“Vào rồi à?” giọng đó hỏi.

“Rồi.”
“Năm phút,” giọng đó lại nói.
Hóa ra lại đến gần mười phút rồi Gabriel mới nghe tiếng một chiếc xe

dừng lại đằng sau xe mình. Ông nghe tiếng một cánh cửa mở ra rồi đóng
lại, tiếp theo là một đôi giày cao cổ gõ lóc cóc trên đường nhựa như tiếng
búa nện trên đinh nhỏ đầu bẹt. Đúng là ả đàn bà đó rồi, ông nghĩ bụng khi
chiếc xe lắc lư chạy tới trước. Ông chắc chắn điều đó.

Một khi đã thoát khỏi Dunkirk, ả lái xe hết tốc lực trong hơn một tiếng
đồng hồ, chỉ dừng hẳn lại hai lần. Sau đó ả rẽ sang một con đường đầy ổ gà
và tiếp tục chạy hết tốc lực như thể để trừng phạt ông vì cái tội xấc láo đòi
bằng chứng con tin còn sống rồi mới chịu giao mười triệu euro tiền chuộc.
Ở một chỗ chiếc Passat bị dằn xóc với một tiếng phịch nặng nề do cọ xát.
Với Gabriel, nghe như thể họ vừa đụng vào một tảng băng trôi.

Con đường gồ ghề chẳng bao lâu sau nhường chỗ cho lớp sỏi dày êm

ái, rồi tới một sàn bê tông của một ga ra. Gabriel biết điều này vì khi xe
dừng lại, tiếng máy nổ rung lên từ thành xe truyền sang mình. Một lát sau
tất cả im lặng, rồi ả đàn bà leo ra, gót giày của ả gõ lóc cóc lớn tiếng trên
sàn. Cốp xe mở he hé, rồi bàn tay dài tái xanh đút vào một cái bao vải, ông
lập tức trùm nó lên đầu.

“Sẵn sàng chưa?” ả hỏi.
“Rồi.”

“Có biết chuyện gì sẽ xảy đến nếu chiếc mũ trùm ấy rơi ra không?”
“Cô gái phải chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.