CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 201

Tôi không rõ ngay cả mình đang ở đâu nữa.”

“Tôi nghĩ cô đang ở nước Pháp,” Gabriel nói. “Nơi nào đó ở miền

Bắc.”

“Ông nghĩ thế ư?”
“Tôi được đưa tới đây trong một cốp xe.”
“Tôi từng trải qua rất nhiều thời gian trong một cốp xe hơi,” cô tỏ vẻ

thông cảm. “Và tôi nghĩ mình nhớ một chiếc thuyền đã chở tôi đi vài giờ
sau khi bọn chúng bắt cóc tôi, nhưng không chắc chắn. Bọn chúng tiêm cho
tôi thứ thuốc gì đấy. Sau đấy toàn những chuyện lờ mờ.”

Gabriel đoán cuộc trò chuyện của họ đang bị theo dõi trên màn hình.

Vì vậy, ông không cho Madeline biết cô từng bị đưa từ đảo Corse vào đất
liền trên chiếc thuyền buồm có động cơ dài chừng mười một mét gọi là
Điệu Ánh Trăng,
do một gã buôn lậu tên là Marcel Lacroix lái, và cùng đi
với gã đàn ông trước đó cô cùng dùng bữa vào buổi chiều ở nhà hàng Les
Palmiers. Gabriel muốn hỏi cô nhiều câu về gã đàn ông mà ông chỉ biết là
Paul. Cô đã gặp hắn lúc nào? Tính chất của quan hệ giữa hai người là gì?
Thay vì vậy ông hỏi cô có nhớ hoàn cảnh mình bị bắt cóc hay không.

“Chuyện ấy xảy ra trên con đường từ làng Piana đến thị trấn Calvi.”

Cô ghim mình lại. “Ông đã từng đến đấy chưa?”

“Tới đảo Corse sao?”

“Phải.”
“Tôi chưa bao giờ đặt chân tới đó.”
“Thật sự tuyệt đẹp,” cô nói với giọng rõ ràng là người Anh chính gốc.

“Bất cứ tình huống nào tôi vẫn luôn cưỡi xe chạy nhanh hơn bình thường
một chút, và tôi đã phóng nhanh như thế. Một chiếc xe hơi đậu lại trước
mặt tôi sau khi đột nhiên rẽ ngang. Tôi đã kịp siết phanh nhưng vẫn đụng
vào hông xe hơi thật mạnh. Phải mất một thời gian, chắc là rất lâu để các
vết xây xước và thâm tím mới lành hẳn đấy.” Cô xoa mu bàn tay rồi hỏi
tiếp, “Đã bao lâu rồi? Chúng cầm giữ tôi bao lâu rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.