CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 203

“Tôi biết.”
“Bọn chúng nói sẽ giết tôi.”

“Tôi biết “
“Tôi đã nói dối... ông phải tin tôi. Tôi đã nói bọn chúng rằng giữa tôi

và Jonathan, hai chúng tôi không có gì cả, nhưng bọn chúng đã biết mọi
chuyện. Giờ giấc, ngày tháng, nơi chốn... mọi chuyện.”

ghìm mình lại và nhìn ông một cách kỳ quặc.

“Ông không phải người Anh.”
“Rất tiếc,” Gabriel đáp.
“Ông là cảnh sát?”

“Tôi là bạn của Thủ tướng.”
“Thế thì ông là điệp viên, đúng không?”
“Gần như vậy.”

Giờ đây một nụ cười thoáng hiện trên môi cô. Đó từng là một nụ cười

rất đẹp, nhưng giờ đây có gì đó hơi điên dại. Rồi cô ta sẽ khỏe lại thôi, ông
thầm nghĩ, nhưng phải mất nhiều thời gian.

“Cô làm ơn dừng lại đi,” ông nói.
“Dừng cái gì?”

“Hai bàn tay cô đó.”
Cô nhìn xuống chúng. Cô đã làm chảy máu.
“Xin lỗi.” Giọng cô đầy vẻ cam chịu. Cô chụm hai bàn tay lại thành

một cái nút thắt chặt rồi siết mạnh cho tới khi các đốt ngón tay trắng ra.
“Sao bọn chúng lại làm chuyện này với tôi chứ?”

“Tiền,” Gabriel đáp.
“Bọn chúng đang tống tiền Jonathan sao?”
Ông gật đầu.

“Bao nhiêu thế?”
“Không quan trọng đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.