CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 213

28

KHU HÀNH CHÍNH PAS-DE-CALAIS, PHÁP

B

A CÂY SỐ hơi kém hơn hai dặm một chút, hay bằng bảy vòng rưỡi trên

một đường đua bầu dục dài bốn trăm mét. Một vận động viên chạy đua theo
cự ly tầm cỡ quốc tế có thể mong hoàn tất quãng đường ấy dưới tám phút;
một vận động viên điền kinh đúng nghĩa chạy trong chừng mười hai phút.
Nhưng với một người đàn ông trung niên đang mặc quần jean, mang đôi
giày không chuyên dụng cho tập luyện thể thao và đã hai lần bị đạn bắn vào
ngực, thì mười lăm phút trong một cuộc thi công bằng cũng không thể nào
đạt được. Và đó là khi khoảng cách đúng ba cây số, ông thầm nghĩ, chứ nếu
còn dài thêm vài trăm mét nữa thì giới hạn thời gian có thể ở ngoài giới hạn
thể chất của ông.

Vẫn còn nhân từ vì con đường bằng phẳng. Thật vậy, bởi ông đang

chạy về hướng biển nên con đường có độ dốc nhẹ ở một vài nơi, dù gió vẫn
tạt mạnh và đều đều vào mặt ông. Bị một liều lượng adrenaline tăng lên đột
ngột và cơn giận dữ kích động, ông xuất phát bằng một cuộc phóng chạy
hết tốc lực điên cuồng, nhưng sau chừng một trăm mét, ông duy trì một tốc
độ phỏng chừng là bảy phút mỗi dặm đường. Ông nắm chặt điện thoại
trong bàn tay phải, nhưng lại luôn giữ tay trái trong trạng thái thả lỏng thư
giãn. Hơi thở ban đầu còn nhẹ nhàng đều đặn, nhưng chẳng bao lâu đã trở
nên đứt quãng, và phía sau cổ họng ông dày cộm lên như thể bị rỉ sét. Đó là
lỗi tại Shamron, ông bực bội nghĩ thầm trong lúc giậm chân lên lề đường và
nước mưa đang tạt vào mặt. Shamron và những điếu thuốc chết tiệt của ông
ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.