CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 270

ga. Ả đàn bà ở đằng trước, cách chừng hơn 180 mét. Keller không gặp rắc
rối gì khi đeo bám theo hai đèn đằng đuôi sáng rõ của chiếc Volvo cũ.

“Cứ cho là ông nói đúng đi,” y vẫn đăm đăm nhìn thẳng về phía trước.

“Cứ cho là KGB hay SVR, hoặc ông muốn gọi là cái quái quỷ gì cũng
được, có liên quan thế nào đấy với vụ bắt cóc Madeline Hart đi.”

“Khi nào tới đúng lúc tôi sẽ tranh luận, bây giờ sự kiện đó vẫn ở ngoài

vòng tranh cãi.”

“Chấp nhận. Nhưng mối liên kết là gì?”
“Tôi vẫn đang suy nghĩ về điều đó. Nhưng nếu phải suy đoán thì tôi sẽ

nói đó là một điệp vụ của chúng ngay từ đầu.”

“Điệp vụ ư?” Keller hỏi, có vẻ không tin nổi. “Ông vừa nói là bọn Nga

đã bắt cóc nhân tình của Thủ tướng Anh sao?”

Gabriel không đáp. Chính ông cũng chưa hoàn toàn tin chuyện ấy.
“Ông để tôi nhắc vài sự kiện nổi bật, được không?” gã người Anh hỏi.

“Xin anh cứ nói đi.”
“Marcel Lacroix và René Brossard đâu có phải là người Nga, và đâu

có làm việc cho SVR. Cả hai đứa đều là người Pháp. Hai tên tội phạm có tổ
chức, có tiền án tiền sự từ lâu đã ghi vào hồ sơ của Marseilles và miền Nam
nước Pháp.”

“Có lẽ chúng đã không nhận biết mình làm việc cho ai.”

“Còn Paul thì sao?”
“Chúng ta không biết gì về hắn, ngoài việc hắn nói tiếng Pháp như đã

học được từ một băng ghi âm - hoặc tên trùm băng đảng vĩ đại của đảo
Corse Anton Orsati đã nói như vậy.”

“Cầu cho ông ấy được bình an.”

Gabriel vừa gõ những đốt ngón tay lên tấm kính chắn gió vừa nói, “Nó

đang ở quá xa đằng trước anh kìa.”

“Tôi đã thấy được ả rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.