CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 287

“Cứ hỏi và tự trả lời,” gã người Nga đáp cộc lốc.
Gabriel đổi đề tài. “Quan hệ giữa Volgatek và doanh nghiệp của ông ở

London đang trong tình trạng ra sao?”

“Như ông có thể mong đợi, chúng tôi đang trong tình trạng chiến

tranh. Gần như một cuộc chiến tranh Lạnh... không tuyên chiến nhưng tồi
tệ.”

“Sao lại như vậy?”
“Lazarev đã đạt được nhiều thứ hơn hẳn tôi. Thật dễ dàng với hắn,” y

bực tức nói thêm. “Hắn không chơi đùa với tiền của riêng mình. Còn vô
cùng thích thú khi thuê người giỏi nhất của tôi nữa. Hắn ném cả đống tiền
vào bọn chúng - dĩ nhiên là tiền của Điện Kremlin và bọn chúng ngốn lấy
ngốn để một đồng có xanh tươi hơn.”

“Các ông có thỏa thuận miệng nào không?”
“Tôi chẳng thèm đi xa đến thế đâu. Lúc gặp mặt nhau ở nơi công

cộng, chúng tôi gật đầu chào theo phép lịch sự và trao đổi những nụ cười
lạnh nhạt. Cuộc chiến của bọn tôi hoàn toàn tiến hành trong bóng tối. Thú
thật Gennady gần đây đã chiếm ưu thế hơn tôi. Và bây giờ hắn sắp khoan
dầu ở vùng biển của một đất nước mà tôi đã đem lòng yêu mến. Điều ấy
khiến tôi đau như cắt từng khúc ruột.”

“Như vậy có lẽ ông nên làm gì đó về chuyện ấy.”

“Như cái gì?”
“Giúp tôi làm sáng tỏ giao dịch ấy đi.”
Orlov thôi không xoay vòng vòng cặp mắt kính của y nữa mà chằm

chặp nhìn thẳng vào mặt Gabriel trong phút chốc, chẳng nói chẳng rằng.
“Ông quan tâm điều gì trong vấn đề này chứ?” sau cùng y hỏi.

“Hoàn toàn vì lý do cá nhân thôi.”
Sao một người như ông đây lại quan tâm đến chuyện một công ty năng

lượng Nga có đạt được quyền khai thác mỏ dầu Bắc Hải hay không vậy?”

“Chuyện rất phức tạp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.