CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 288

“Nếu đến từ ông, tôi không trông mong điều gì kém phức tạp hơn.”
Bất giác Gabriel mỉm cười. Rồi ông khẽ nói, “Tôi tin Điện Kremlin đã

tống tiền Jonathan Lancaster để cho Volgatek được quyền khoan dầu.”

“Bằng cách nào?”
Gabriel im lặng.
“Tôi đã từ bỏ một công ty đáng giá mười sáu tỷ đô la để đưa ông và bà

nhà ra khỏi nước Nga. Tôi tin điều ấy cho tôi có quyền nhận được một câu
trả lời. Họ đã làm việc ấy thế nào?”

“Bằng cách bắt cóc nhân tình của Lancaster từ đảo Corse.”
Orlov không hề nhấp nháy một con mắt nào. “À,” y lại nói, “cuối cùng

đã có người để ý.”

Hai người trò chuyện cho tới khi những cửa sổ trong văn phòng tráng lệ
của Viktor Orlov đổi màu đen tối, rồi họ bàn thêm một lát nữa. Vào cuối
cuộc đàm thoại, Gabriel cảm thấy chắc chắn mình đã hiểu rõ môn thể thao
trên sườn đồi đó đã được chơi như thế nào, nhưng chính xác những người
chơi đã chia phe ra sao vẫn nằm ngoài tầm nắm bắt của ông. Tuy vậy ông
chắc chắn một điều: đã tới lúc phải nói với Graham Seymour đôi điều thầm
kín. Ông gọi cho ông ta từ một điện thoại công cộng ở Quảng trường
Sloane và thú nhận mình lại một lần nữa vào đất nước này mà không ký
vào sổ đăng ký khách mời trước tiên. Sau đó, Gabriel yêu cầu một cuộc gặp
mặt. Seymour đọc thời gian và địa điểm, rồi cúp máy không nói thêm một
lời nào. Gabriel gác ống nghe rồi bắt đầu cất bước, có Christopher Keller lo
việc phát hiện bọn theo dõi cách hơn 90 mét ở đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.