CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 294

Seymour nhìn Gabriel thật nghiêm trang trong chốc lát. “Chính xác là

anh có gợi ý gì thế?”

“Hãy để tôi đi chiến đấu chống lại Volgatek thay mặt cho các ông. Tôi

sẽ tìm bằng chứng chúng trộm dầu của các ông.”

“Rồi sau đấy thì sao?”
“Tôi sẽ trộm lại.”

Gabriel và Graham Seymour dùng ba mươi phút kế tiếp để thảo luận thật
kỹ lưỡng các chi tiết của một thỏa ước tác chiến có lẽ không chính thống
nhất chưa từng đạt được giữa hai cục tình báo đôi khi liên minh với nhau.
Về sau nó được biết đến với cái tên thỏa ước Đồi Nghị viện, tuy có một số
người trong nội bộ tình báo Anh nhắc đến nó như là thỏa ước Đồi Diều hâu
(Kite Hill), là một cái tên khác của ngọn đồi nhỏ ở cực Nam Hampstead
Heath. Theo các điều khoản giao ước, Seymour cho Gabriel được phép
hoạt động trên đất của Vương quốc Anh khi ông thấy thích hợp, miễn là
không có bạo động và không có đe dọa đối với nền an ninh quốc gia Anh.
Về phần mình, Gabriel cam kết bất cứ tin tình báo nào phát sinh từ điệp vụ
sẽ được chuyển giao cho Seymour, rằng Seymour và chỉ một mình
Seymour sẽ quyết định sử dụng nó như thế nào. Giao dịch được chứng thực
bằng một cái bắt tay. Sau đó Seymour ra đi, hai cận vệ của ông ta lần bước
theo sau.

Gabriel vẫn còn lưu lại trong Hampstead Heath mười phút nữa rồi mới

đi bộ trở lại Phố chính Hampstead để gặp lại Keller. Họ cùng đi tàu điện
ngầm đến Kensington rồi sau đó cuốc bộ tới Đại Sứ quán Israel. Trạm liên
lạc của Văn phòng vắng vẻ, ngoại trừ một viên chức cấp thấp bật dậy đứng
nghiêm khi điệp viên huyền thoại bước qua ngưỡng cửa không thông báo
trước. Gabriel để Keller ngồi trong phòng đợi bên ngoài rồi đi vào phòng
thiết bị liên lạc an toàn, mà một điệp viên kỳ cựu của Văn phòng như ông
thường nhắc đến như là nơi Cực Thánh, số điện thoại nhà của Shamron ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.