CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 319

“Thật tốt khi biết tất cả thành công này không khiến cậu vênh vang.”
Mikhail uống thêm rượu champagne, chẳng nói gì hết. “Cậu phải cạo

đi.”

“Tôi đã cạo sáng nay rồi,” Mikhail xoa cằm mình.
“Không phải ở đó đâu,” Gabriel đáp lại.
Cậu ta vuốt một lòng bàn tay lên cái đầu bóng loáng. “Ông biết không,

thật tình tôi đã trở nên quen thuộc với nó rồi. Quả thật tôi đang nghĩ mình
sẽ chấp nhận nó như hình dáng của mình khi điệp vụ này kết thúc.”

“Cậu giống hệt một người ngoài hành tinh, Mikhail à.”
“Thà làm người ngoài hành tinh còn hơn làm nhân vật trong phim The

Sound of Music.” Cậu ta chộp lấy một cái bánh sandwich kẹp tôm nhỏ từ
cái đĩa gỗ lớn rồi nhai ngấu nghiến hết cả.

“Cậu ăn tôm cua từ lúc nào vậy?”

“Từ lúc tôi trở thành một người Anh gốc Nga và làm việc cho, một

công ty đầu tư thuộc sở hữu của một gã đầu sỏ chính trị tên là Viktor
Orlov.”

“Với một chút may mắn,” Gabriel nói, “đó chỉ mới là một phiến đá lót

chân để bước tới những điều to lớn hơn, tốt đẹp hơn mà thôi.”

“Inshallah (còn tùy ý Chúa),” Mikhail nâng ly rượu champagne lên giả

vờ chúc mừng, “ông chủ tương lai sẽ thuê tôi đã đến chưa?”

Gabriel moi từ trong cái cặp giấy tờ tàn tạ của mình, lôi ra một bao hồ

sơ bằng giấy manila. Bên trong là ba tấm hình màu mới in ra mà ông xếp
trên cái bàn salon trước mặt Mikhail theo đúng thứ tự đã được chụp nhanh.
Chúng miêu tả cảnh ba gã đàn ông bước xuống thang của một máy bay
phản lực tư nhân nhỏ rồi leo lên đằng sau một chiếc limousine đợi sẵn.
Chúng được chụp từ một khoảng cách khá xa bằng một máy ảnh gắn ống
kính dài. Tuyết rơi làm mờ đi hình ảnh.

“Ai chụp ảnh thế?” Mikhail hỏi.
“Yossi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.