CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 323

Đội trưởng lưỡng lự một lát rồi mới trả lời. “Tôi sẽ không làm như vậy

nếu tôi là cậu,” cuối cùng ông nói.

“Sao lại không?”

“Vì nếu tôi trở thành sếp kế tiếp, cậu sẽ có một tương lai sáng sủa,

Mikhail à. Rất sáng sủa.”

Mikhail xoa da đầu mình. “Tôi cần phải cạo.”
“Phải, cậu cần cạo đó.”

“Ông chắc chắn sẽ không dùng đôi chút rượu champagne này chứ?”
“Nó làm tôi nhức đầu.”
“Tôi cũng thế,” Mikhail vừa nói vừa rót thêm một ly nữa.

Trước khi rời khỏi dẫy phòng khách sạn đó, Gabriel cài đặt một phần mềm
của Văn phòng trên điện thoại di động của Mikhail để biến nó thành một
máy truyền dẫn toàn thời gian tự động chuyển tiếp tất cả các cuộc gọi, các
thư điện tử và các văn bản nhắn tin của cậu ta tới máy vi tính của đội công
tác. Sau đó, ông đi xuống hành lang và dùng vài phút để lùng sục các
khuôn mặt quen thuộc giữa đám đông những kẻ kinh doanh dầu lửa bóng
loáng.

Bên ngoài cơn bão tuyết buổi chiều đã ngừng hẳn, nhưng vài bông

tuyết vẫn rơi dày đặc qua các ánh đèn đường một cách lười nhác. Gabriel
tiến về phía Tây xuyên qua thành phố, dọc theo một phố đi bộ mua sắm
ngoằn ngoèo gọi là Stroget, tới tận Radhuspladsen. Chuông trong tháp đồng
hồ đang điểm sáu giờ. Ông định ghé thăm Khách sạn Imperial một chuyến,
tọa lạc không xa quảng trường, ở ven vườn Tivoli. Thay vì vậy, ông cuốc
bộ tới một khu chung cư trông thật chán nản trên một đường phố mà tên chỉ
có người Đan Mạch mới phát âm được. Khi bước vào căn hộ nhỏ trên tầng
thứ nhì, ông thấy Keller và Eli Lavon đang khom mình trên máy tính bảng.
Từ hai loa phát ra tiếng ba gã đàn ông đang khe khẽ chuyện trò bằng tiếng
Nga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.