CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 351

việc trước tiên của một người lãnh đạo, phải bảo đảm chắc chắn Thủ tướng
không ra đi mà chưa chuẩn bị đầy đủ, và không lôi đất nước mình vào một
cuộc xung đột không cần thiết. Anh sẽ học được điều đó một khi ngồi vô
cái ghế của tôi.”

Khi thấy Gabriel chẳng đáp lại một lời nào, Navot uống nước, cố ý

làm như thể đó là những ngụm nước cuối cùng trên trái đất. Ông ta nói
đúng một điều; ông ta đã làm sếp rất tốt. Thật không may, những người kế
nhiệm xuất hiện trong tầm mắt của ông ta đều ủng hộ Gabriel.

“Còn có một điều anh sẽ mau chóng học được nữa,” Navot lại nói tiếp.

“Rất khó điều hành một cục tình báo khi bị một người như Shamron dòm
ngó.”

“Đó là cục của ông ta mà. Ông ta đã xây dựng nó từ những ngày đầu

và đã biến nó thành như ngày nay.”

“Ông già đó đúng là... một ông già. Thế giới đã thay đổi trong thế kỷ

từ khi Shamron làm sếp.”

“Anh không thực sự muốn nói như vậy, Uzi à.”
“Tha lỗi cho tôi, Gabriel, nhưng lúc này tôi không muốn quá nhân từ

độ lượng với Shamron. Hay với anh, vì chuyện đó.”

Giám đốc chìm vào trong im lặng vì tức giận. Trưởng trạm Natan ngó

qua vách kính cách âm thấy hai người đang trừng mắt nhìn nhau qua cái
bàn, liền trở về nơi trú ẩn của mình.

“Tôi còn bao lâu nữa hả?” Navot hỏi.
“Uzi...”
“Tôi có thể xin từ chức được không?”

“Tất nhiên.”
“Đừng nói như đó là chuyện đương nhiên nhất trên đời, Gabriel. Vì từ

chỗ tôi ngồi, lúc này dường như không có chuyện gì đương nhiên hết.”

“Anh đã làm sếp rất tuyệt, Uzi à. Sếp giỏi nhất từ thời Shamron.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.