CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 396

vầy. Mày đã lôi cô ta ra khỏi con đường ven bờ biển gần Calvi vài giờ sau
khi ăn trưa với cô ta ở nhà hàng Les Palmiers. Một gã hạ lưu người
Marseilles tên là Marcel Lacroix đã đưa mày vào đất liền, ở đó mày đã giao
cô ta cho một gã hạ lưu người Marseilles khác tên là René Brossard để cầm
giữ ở nơi an toàn. Rồi sau khi lấy được mười triệu euro tiền chuộc từ Thủ
tướng Anh, mày đã bỏ lại cô ta đằng sau một xe hơi trên bãi biển ở
Audresselles rồi quẹt một que diêm.”

“Không tồi, Allon.”

“Thật ra tất cả chuyện này không khó khăn gì. Mày đã để lại vô số

manh mối cho tao lần theo. Nhưng mà đó là ý đồ của mày. Mày muốn vụ
bắt cóc và sát hại Madeline có vẻ như việc làm của bọn tội phạm Pháp.
Nhưng mày đã mắc một lỗi, Pavel à. Đáng lẽ mày nên nghe lời tao cảnh
cáo đừng làm hại cô ta. Tao đã cho mày biết chính xác chuyện gì sẽ xảy ra
nếu mày làm vậy. Tao đã nói sẽ tìm ra mày. Tao còn cho mày biết tao sẽ
giết mày.”

“Thế sao mày không giết? Vì sao lại bắt người của mày phải mạo

hiểm khi bắt cóc tao và đưa tao đến đây?”

“Tụi tao không bắt cóc mày, Pavel à. Tụi tao bắt giam mày. Và tụi tao

đưa mày tới đây vì tuy mày đang ở trong hoàn cảnh hiện tại, nhưng đây là
ngày mày gặp may đó. Tao sẽ cho mày một điều không thường diễn ra
trong công việc của tụi tao. Tao sẽ cho mày một cơ hội thứ hai.”

“Tao phải làm gì để có được cơ hội thứ hai này?”
“Trả lời vài câu hỏi, sắp xếp lại một số chỗ chưa được chặt chẽ.”
“Thế thôi ư?”

Đội trưởng gật đầu.
“Rồi sau đấy?”
“Mày sẽ được thả cho đi.”

“Đi đâu chứ?” Zhirov hỏi thật nghiêm túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.