“Công việc ướt át,” Gabriel nói.
Zhirov gật đầu. “Tôi không phải là người lẩy cò như anh, Allon. Tôi là
người tổ chức và vạch kế hoạch.”
“Anh có điều hành một điệp vụ mượn danh nghĩa nước khác khi làm ở
Cục V hay không?”
“Bọn tôi vẫn luôn làm như thế,” hắn thừa nhận. “Mượn danh nghĩa
nước khác là cách tiến hành điệp vụ tiêu chuẩn. Quả thật bọn tôi hầu như
chẳng bao giờ có động thái chống lại một mục tiêu trừ phi bọn tôi có thể
bịa ra một câu chuyện có vẻ hợp lý để che đậy, rằng kẻ nào khác đang ở
đằng sau sự việc.”
“Anh làm ở Cục V bao lâu?”
“Đến cuối cùng.”
Hắn muốn nói tới thời điểm tháng Mười hai năm 1991. Hầu như chỉ
qua đêm, một siêu cường từng rất hùng mạnh trở thành mười lăm nước
riêng biệt với nước Nga, trái tim của liên bang cũ, là nước đứng đầu trong
các nước bình đẳng với nhau. KGB vỡ ra làm hai cục riêng biệt. Chẳng bao
lâu sau Trung tâm Moscow từng là thánh đường của ngành tình báo rơi vào
một thời kỳ khó khăn. Những vết nứt xuất hiện ở mặt ngoài của tòa nhà và
hành lang đầy rác rưởi không được thu gom. Các sĩ quan không cạo râu
mặc đồ nhăn nhúm lang thang ở các sảnh trong tình trạng mê muội vì say
xỉn.
“Thậm chí chẳng có giấy chùi trong các phòng vệ sinh nam,” giọng
hắn nói đầy vẻ ghê tởm. “Toàn bộ nơi ấy là một cái chuồng heo. Và chẳng
ai chịu trách nhiệm cả.”
Hắn nói điều ấy đã thay đổi khi Tổng thống sau cùng đã ra khỏi sân
khấu chính trị và các siloviki, người của các cơ quan an ninh, đã nắm quyền
điều hành Điện Kremlin. Gần như ngay lập tức, họ ra lệnh cho SVR tăng
cường các điệp vụ chống Mỹ và Anh, cả hai trên danh nghĩa đều là đồng
minh của Liên bang Nga mới thành lập. Zhirov được phong chức tân
trưởng rezident của cục SVR ở Washington, một trong những nhiệm sở