CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 428

“Anh sẽ làm điều ấy bằng cách nào?”
“Tôi cho rằng mình sẽ lái xe đưa hắn ra một trong những nơi biên giới

giao nhau ở phía Tây, nhưng con đường xuất ngoại nhanh chóng nhất là
Sheremetyevo.”

“Hắn sẽ mang một hộ chiếu khác.”
“Và mang một bộ mặt mới,” Strelkin thêm vào.
“Anh đến Khách sạn Ritz đi,” đại tá bảo. “Lấy một số ảnh của hắn từ

đội bảo vệ khách sạn. Rồi sau đấy đưa các bức ảnh ấy tận tay mọi nhân
viên kiểm tra hộ chiếu và dân quân ở Sheremetyevo.”

Strelkin bắt đầu bước về phía cửa.
“Còn một việc nữa, Vadim.”
Strelkin dừng lại.

“Cũng làm việc ấy ở St. Petersburg luôn,” đại tá bảo. “Chỉ làm qua loa

cốt để bảo đảm thôi.”

Người đàn ông được đề cập tới vào giờ phút đó đang nghỉ ngơi thoải mái
trong một dacha ở Tver Oblast cùng với các đội viên Israel khác. Ít lâu sau
5:00 sáng, lại qua một đêm không ngủ nữa, họ rời khỏi dacha từng nhóm
hai hay ba người và tiến về ga xe lửa ở Okulovka - tất cả trừ Christopher
Keller một mình ở lại dacha để canh chừng Pavel Zhirov và tài xế của hắn.

Chuyến xe lửa từ Okulovka khởi hành trễ, không đúng như thế với

chuyến bay 625 của hãng El Al. Máy bay rời sân bay Ben Gurion ngay tức
thì lúc 1:10 sáng và hạ cánh xuống St. Petersburg sớm hơn dự định hai
phút, lúc 8:03 sáng. Phi hành đoàn trong buồng lái và khoang tàu gồm
mươi hai thành viên lưu lại trong máy bay cho tới khi trống không chẳng
còn hành khách nào. Rồi sau khi thông quan, họ leo lên một chiếc xe tải
phục vụ dưới mặt đất không để bảng hiệu của hãng El Al để đi hai mươi
phút tới Khách sạn Astoria, nơi họ đã đặt phòng để lưu trú trong ngày. Một
trong các tiếp viên hàng không là một phụ nữ cao ráo với mái tóc đen và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.