CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 452

một đất nước. Một quê nhà. Đó là việc chúng tôi vẫn làm ở Israel, chúng tôi
cho người ta một quê nhà.”

“Tôi đã có quê nhà rồi cơ mà.”

Cô không nói gì nữa. Vầng dương đã trượt xuống bên dưới chân trời.

Rồi cô mất hút vào bóng tối.

“Ở lại đi,” Gabriel bảo. “Ở lại với chúng tôi đi.”
“Tôi không thể ở lại. Tôi là Madeline. Tôi là một cô gái người Anh.”

Đêm kế tiếp là đại nhạc hội khai mạc cuộc triển lãm Những chiếc Cột Đền
Solomon tại Viện Bảo tàng Israel ở thành phố Jerusalem. Tổng thống và
Thủ tướng có đến dự, cũng như các thành viên của Nội Các, hầu hết
Knesset (Quốc hội Israel) và đông đảo nhà văn, họa sĩ quan trọng và các
nghệ sĩ đến giúp vui. Chiara là một trong những người phát biểu tại lễ hội
được tổ chức trong phòng triển lãm mới xây dựng. Nàng không hề đề cập
tới chuyện chồng mình là sĩ quan tình báo Israel huyền thoại Gabriel Allon
đã phát hiện những cây cột, hay chuyện người phụ nữ tóc đen xinh đẹp bên
cạnh ông thật ra là một cô gái người Anh đã chết tên là Madeline Hart. Họ
lưu lại trong bữa tiệc chiêu đãi rượu cocktail chỉ vài phút trước khi lái xe
qua Jerusalem tới một nhà hàng yên tĩnh tọa lạc trên khu đất cũ của Viện
Hàn lâm Nghệ thuật và Thiết kế Bezalel. Sau đó trong khi tản bộ trên Phố
Ben Yehuda, Gabriel lại hỏi Madeline có muốn lưu lại Israel hay không,
nhưng cô vẫn trả lời như trước. Cô qua đêm cuối cùng ở Israel trong phòng
ngủ dành riêng cho khách tại căn hộ của Gabriel ở Phố Narkiss, vốn là căn
phòng dành cho một đứa con. Sáng sớm hôm sau họ lái xe tới Sân bay Ben
Gurion trong bóng tối rồi lên một chuyến bay đi London.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.