CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 456

“Nhưng ông không thể nào để cho một công ty năng lượng thuộc sở

hữu của KGB khoan dầu trong lãnh hải của các ông.”

“Đấy sẽ là sự xao lãng nhiệm vụ,” ông ta đồng ý một cách thành thật.

“Ông cũng không thể để cho một tên gián điệp được Điện Kremlin trả

tiền tiếp tục giữ chức vụ bộ trưởng. Bằng không,” Gabriel nói tiếp, “có thể
hắn sẽ là thủ tướng kế tiếp của ông.”

“Chỉ nghĩ đến chuyện ấy thôi tôi đã rùng mình rồi.”
“Vậy ông phải hủy hoại hắn, Graham à.” Gabriel tạm dừng. “Hoặc

ông phải ngoảnh mặt ngó lơ khi tôi làm việc đó thay ông.”

Seymour im lặng một lát. “Anh sẽ tiến hành việc ấy thế nào?”
“Bằng cách đáp trả lại một ân huệ.”
“Còn Lancaster thì sao?”

“Ông ta mắc tội ngoại tình. Có cơ hội tốt để nhân dân Anh sẽ tha thứ

cho ông ta, nhất là khi họ được biết Jeremy Fallon có năm triệu euro trong
một tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ.” Gabriel dừng lại rồi nói tiếp, “Và còn
có một trường hợp giảm khinh khác tôi vẫn chưa nói cho ông biết.”

“Chuyện gì thế?”
Gabriel mỉm cười và đứng thẳng dậy.

Ông đi vào phòng ngủ và một lát sau trở ra với một phụ nữ trẻ đẹp bên
cạnh. Cô ta có mái tóc đen tuyền và làn da từng nhợt nhạt của cô đã đen
sạm đi rất nhiều vì ánh nắng của Hồng Hải. Seymour đứng lên với phong
cách của một hiệp sĩ rồi mỉm cười chìa bàn tay ra. Vì nó cứ lửng lơ ở đó
không được tiếp nhận, trên mặt ông hiện lên một nét bối rối. Và rồi ông đã
hiểu ra. Ông nhìn Gabriel, thì thầm, “Ôi Chúa ơi.”

Cô kể cho Graham Seymour nghe câu chuyện từ lúc bắt đầu - cũng là câu
chuyện cô đã kể cho Gabriel nghe vào buổi chiều buốt giá ấy ở St.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.