“Không biết.”
“Và đề tài gì?”
“Một cô gái tên là Madeline Hart.”
Gabriel quay trở lại khu vườn điêu khắc và ngồi trên băng ghế nhìn xuống
ngọn đồi màu nâu vàng của miền Tây Jerusalem, vài phút sau, Chiara đến
với ông. Cơn gió mùa thu nhè nhẹ len vào mái tóc nàng. Nàng quệt một sợi
tóc xoăn lạc lõng ra khỏi khuôn mặt, rồi bắt chéo chân khiến một chiếc
xăng đan đeo lủng lẳng trên mấy ngón chân rám nắng. Đột nhiên, việc cuối
cùng Gabriel muốn làm là rời khỏi Jerusalem để đi tìm một cô gái ông
không hề quen biết.
“Bọn mình thử xem lại lần nữa đi,” sau cùng nàng cất tiếng. “Cái gì ở
trong bì thư vậy?”
“Một tấm hình.”
“Thứ hình ảnh gì vậy?”
“Bằng chứng của sự sống.”
Chiara chìa tay ra. Gabriel lưỡng lự.
“Em có chắc chắn không?”
Khi Chiara gật đầu, Gabriel mới chịu đưa phong bì cho nàng, theo dõi
cách nàng mở nắp bì thư và lôi tấm hình ra. Trong khi săm soi ảnh chụp,
nét mặt nàng sa sầm vì một bóng hình. Đó là bóng ma của một gã buôn vũ
khí người Nga tên là Ivan Kharkov. Gabriel đã lấy đi mọi thứ của hắn: việc
kinh doanh, tiền bạc và vợ con hắn. Sau đó hắn đã trả thù bằng cách bắt
Chiara đi. Điệp vụ giải cứu nàng là điệp vụ đẫm máu nhất trong cả sự
nghiệp lâu dài của Gabriel. Sau đó, ông đã giết mười một đặc vụ của hắn để
trả đũa. Rồi trên một đường phố vắng lặng của Saint-Tropez, ông còn giết
cả Ivan. Mặc dù đã chết, hắn vẫn là một phần của cuộc đời họ. Người của
hắn đã chích ketamine cho Chiara khiến nàng bị sẩy mất cái thai đang
mang trong bụng. Không được điều trị, vụ sẩy thai đã hủy hoại khả năng