CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 53

Chiara gỡ cặp kính mát trước ngực áo ra, lơ đãng chà tròng kính lên

quần jean của mình. Gabriel biết là chuyện chẳng lành. Nàng vẫn luôn chùi
đồ này vật nọ khi bực bội.

“Em sẽ làm trầy kính nếu không dừng lại,” ông nói.

“Nó bẩn quá,” nàng đáp thật rõ ràng rành mạch.
“Có lẽ em nên bỏ nó vào một cái hộp thay vì nhét đại vào cái ví của

em.”

Nàng chẳng có phản ứng gì.

“Em làm anh ngạc nhiên đó, Chiara à.”
“Tại sao?”
“Vì em biết rõ hơn ai hết Madeline Hart đang ở dưới địa ngục, và cô ta

sẽ ở mãi dưới địa ngục cho tới khi có ai đó đưa cô ta ra ngoài.”

“Em chỉ mong có thể là người nào khác.”
“Chẳng có ai khác cả.”
“Không ai giống như anh hết.” Nàng xem xét hai tròng kính mát rồi

nhăn mặt.

“Có gì không ổn hay sao?”
“Nó bị trầy rồi.”
“Thì anh đã nói em sẽ làm trầy nó rồi mà.”

“Anh lúc nào cũng đúng, anh yêu.”
Nàng đeo vội cặp kính và nhìn ngang qua thành phố. “Em đoán

Shamron và Uzi đã ban phước lành rồi, phải không?”

“Graham đã tới chỗ họ trước khi gặp anh.”

“Ông ta khôn quá.” Nàng gỡ hai chân bắt chéo rồi đứng dậy. “Em phải

quay trở lại thôi. Bọn em không còn nhiều thời gian trước khi khai mạc.”

“Em đã làm một việc thật tuyệt vời, Chiara à.”
“Nịnh bợ không ích lợi gì đâu anh.”

“Thì cứ thử một lần cũng đáng mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.