CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 52

thụ thai của nàng. Và tự mình, nàng đành phải mãi mãi từ bỏ hy vọng làm
mẹ thêm bất kỳ một lần nào nữa.

Chiara bỏ tấm hình trở vào phong bì rồi trả lại cho Gabriel. Sau đó

nàng chăm chú nghe Gabriel diễn tả lại vụ việc cuối cùng đã vào tay
Graham Seymour rồi vào tay ông như thế nào.

“Như vậy Thủ tướng Anh đang bắt ông Graham Seymour phải làm

việc bẩn thỉu thay cho ông ta,” Chiara nói khi Gabriel đã kết thúc, “và
Graham cũng làm y như vậy với anh.”

“Ông ta từng là bạn tốt mà em.”
Mặt Chiara không để lộ cảm xúc. Đôi mắt thường là cửa sổ hé lộ suy

nghĩ chân thật nhất của nàng, giờ đây đang bị che giấu đằng sau cặp kính
mát.

“Anh nghĩ bọn nó muốn điều gì?” một lát sau nàng hỏi.
“Tiền,” Gabriel đáp. “Lúc nào chúng cũng đòi tiền.”
“Gần như lúc nào cũng vậy,” nàng phản ứng lại. “Nhưng đôi khi bọn

nó lại đòi những thứ không thể nào nhân nhượng.”

Nàng gỡ cặp kính mát, móc vào đằng trước ngực áo sơ mi rồi hỏi.

“Anh còn bao lâu nữa trước khi bọn nó giết cô ta?” Khi Gabriel trả lời,
nàng khẽ lắc đầu. “Không làm nổi đâu. Anh không thể nào tìm ra cô ta chỉ
trong chừng đó thời gian.”

“Em nhìn tòa nhà sau lưng em đi, rồi cho anh biết có còn cảm nghĩ y

hệt như vậy hay không.”

Chiara chẳng nhìn gì khác ngoài gương mặt của Gabriel. “Cảnh sát

Pháp tìm kiếm Madeline Hart đã hơn một tháng rồi. Điều gì làm cho anh
nghĩ mình sẽ tìm ra cô ta?

“Có lẽ họ đã tìm không đúng chỗ... hoặc hỏi không đúng người.”
“Anh định bắt đầu từ đâu?”
“Anh vẫn luôn tin nơi tốt nhất để bắt đầu điều tra chính là hiện trường

tội ác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.