CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 54

“Bao giờ em sẽ gặp lại anh?”
“Anh chỉ có bảy ngày để tìm ra cô ta.”

“Sáu ngày,” nàng chỉnh Gabriel. “Sáu ngày, hoặc là cô gái phải chết.”
Nàng cúi xuống hôn nhẹ lên môi Gabriel. Rồi nàng xoay người bước

đi ngang qua khu vườn rực sáng lên dưới ánh nắng, hai bên hông nhẹ nhàng
lắc qua lắc lại như thể theo tiếng nhạc mà chỉ một mình nàng nghe được.
Gabriel dõi mắt nhìn theo cho tới khi nàng đi vào tòa nhà phủ vải dầu rồi
mất dạng. Đột nhiên việc cuối cùng ông muốn làm là rời khỏi Jerusalem để
đi tìm một cô gái ông không hề quen biết.

Gabriel quay trở lại Khách sạn King David để lấy phần còn lại của hồ sơ từ
Graham Seymour: lá thư ngắn để đòi hỏi lại không có đòi hỏi nào, cái đĩa
DVD ghi lời thú tội của Madeline và hai tấm hình của người đàn ông từ
nhà hàng Les Palmiers ở thị trấn Calvi. Thêm vào đó, ông còn yêu cầu bản
sao hồ sơ chính trị của cô ta, và cẩn thận hỏi một địa chỉ ở Nice.

“Chuyện với Chiara thế nào rồi?” Seymour hỏi.

“Thời điểm này, hôn nhân của tôi có lẽ còn tệ hơn Lancaster nữa.”
“Có chuyện gì tôi có thể làm hay không?”
“Hãy rời khỏi thành phố càng nhanh càng tốt. Và đừng nhắc đến tên

tôi với Thủ tướng của ông hay bất cứ ai khác ở Phố Downing “

“Liên lạc với anh thế nào?”
“Tôi sẽ bắn pháo sáng báo hiệu khi có tin tức. Từ đây tới đó coi như

tôi không tồn tại.”

Nói hết lời, Gabriel rời đi. Trở về Phố Narkiss, ông thấy trên cái bàn

cà phê ở chỗ dễ nhìn thấy, một dây thắt lưng có ví tiền đựng hai trăm ngàn
đô la. Cạnh đó là vé máy bay đi Paris lúc 4:00 chiều. Nó được đăng ký dưới
cái tên Johannes Klemp, một trong những bí danh được ưa thích nhất của
ông. Đi vào phòng ngủ, Gabriel xếp vào một cái túi ngủ nhỏ bộ quần áo
hợp mốt nhất ở Đức của nhãn hàng Herr Klemp, kế bên là một bộ com lê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.