CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 58

7

ĐẢO CORSE

N

GƯỜI DÂN TRÊN đảo Corse truyền rằng khi tới gần hòn đảo của mình

bằng tàu thuyền, họ có thể ngửi thấy loại mùi độc nhất vô nhị của thảm
thực vật chỉ toàn những cây thấp lè tè và bụi rậm, thật lâu trước khi thoáng
thấy cái bờ lởm chởm đá của nó nổi lên trên mặt biển. Gabriel không có cơ
hội được trải nghiệm điều này về đảo Corse vì hành trình của ông tới hòn
đảo bằng máy bay, trên chuyến bay sáng sớm nhất từ sân bay Orly. Chỉ khi
ngồi vào sau tay lái của một chiếc Peugeot thuê được, hướng từ sân bay về
phía Nam thị trấn Ajaccio, lần đầu tiên ông có thể ngửi được hương thơm
của kim tước, thạch thảo, hồng leo và hương thảo từ những ngọn đồi phía
xa. Người đảo Corse gọi đó là macchia

*

. Họ nấu ăn với nó, sưởi ấm nhà

cửa với nó và ẩn náu trong đó vào thời chiến hay những khi xảy ra
vendetta

*

. Theo truyền thuyết của đảo Corse, một người bị săn lùng có thể

tìm đến macchia và nếu muốn, có thể ở lại mãi mãi trong đó mà không hề
bị phát hiện. Gabriel quả có biết một người như thế. Đây là lý do vì sao ông
đeo một bàn tay bằng san hô đỏ trên một sợi dây da lên cổ.

Sau nửa giờ lái xe, ông đã rời khỏi con đường ven biển và tiến vào nội

địa. Mùi hương của macchia càng nồng nàn hơn, và cũng bền lâu như
tường thành bao quanh thị trấn nhỏ trên đồi. Đảo Corse cũng như miền đất
xa xưa của Israel đã nhiều lần bị xâm lăng: thật vậy, từ khi Đế chế La Mã
sụp đổ, người Vandal đã cướp phá đảo Corse quá tàn ác tới nỗi hầu hết dân
cư của đảo trốn khỏi bờ biển và rút lui lên vùng rừng núi an toàn. Ngay cả
bây giờ, họ vẫn còn sợ người nơi khác đến vô cùng. Trong một ngôi làng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.