CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 64

“Tôi có thể cam đoan với ông, ông trùm Orsati à, tôi cũng có cảm

tưởng tương tự như ông.”

“Thêm xúc xích nữa nhé?”

“Cho tôi xin.”
Chủ nhà đẽo thêm hai khúc xúc xích dày rồi đặt vào đĩa bàn của

khách. Sau đó hắn nhanh tay đeo cặp kính đọc sách hình bán nguyệt và săm
soi bức ảnh người đàn ông ở nhà hàng Les Palmiers. “Trông hắn ta có khác
trong bức ảnh này” một lát sau hắn nói, “nhưng chính xác là hắn.”

“Khác điều gì?”

“Cách hắn chải tóc. Khi đến gặp tôi, tóc hắn được bôi dầu và chải sát

da đầu. Nó rất mượt mà,” Orsati nói thêm, “nhưng rất có hiệu quả.”

“Hắn có xưng tên hay không?”
“Hắn tự xưng là Paul.”

“Là họ của hắn?”
“Theo chỗ tôi được biết thì đấy là họ của hắn.”
“Ông bạn Paul của chúng ta nói tiếng gì?”

“Tiếng Pháp.”
“Là tiếng địa phương này sao?”
“Không phải, hắn nói giọng lơ lớ.”

“Kiểu gì vậy?”
“Tôi không thể xác định,” tên trùm nhíu cặp lông mày rậm. “Như thể

hắn học tiếng Pháp từ một cái máy thu băng. Nghe thật hoàn hảo, nhưng lại
không hoàn toàn đúng.”

“Tôi đoán hắn không tìm thấy tên ông trong danh bạ điện thoại.”

“Không phải, Allon ạ, hắn đã tham chiếu.”
“Tham chiếu cách nào vậy?”
“Một cái tên.”

“Là ai đó đã thuê anh trong quá khứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.