CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 65

“Đấy là cách thông thường.”
“Kiểu gì vậy?”

“Cái kiểu có hai thằng đàn ông cùng vào một phòng, và chỉ có một

người đi ra. Đừng mất công hỏi tôi tên người hắn tham khảo,” chủ nhà nói
thêm thật nhanh. “Ta đang lạm bàn việc làm ăn của tôi rồi.”

Gabriel hơi cúi đầu để tỏ rõ mình không muốn theo đuổi đề tài đó nữa,

ít ra là ngay lúc này. Rồi ông hỏi tên trùm gã đàn ông tới gặp hắn để làm gì.

“Tìm lời khuyên,” tên trùm đáp.

“Về chuyện gì vậy?”
“Hắn nói với tôi rằng có hàng hóa cần vận chuyển nên cần ai đấy có

một chiếc thuyền chạy nhanh. Ai đấy rành đường trên biển ở khu vực này
và có thể chở hàng ban đêm. Ai đấy biết giữ mồm giữ miệng.”

“Hàng hóa sao?”

“Điều này có lẽ khiến ông ngạc nhiên, nhưng hắn không nói rõ.”
“Ông đoán hắn là một tên buôn lậu,” Gabriel khẳng định, không phải

câu hỏi.

“Đảo Corse là một điểm trung chuyển chính yếu để chở heroin từ

Trung Đông vào châu Âu. Từ trước đến nay,” tên trùm nói thêm thật nhanh,
“dòng họ Orsati chẳng hề dính líu đến ma túy, dù có lần bọn tôi đã khử một
lái buôn nổi tiếng.”

“Để nhận thù lao chứ gì.”
“Dân chơi càng nặng ký, phí càng cao.”
“Ông có khả năng lo việc ấy giúp hắn không?”

“Dĩ nhiên rồi,” tên trùm hạ giọng nói tiếp, “Đôi khi chính bọn tôi cũng

phải chở hàng ban đêm.”

“Những thứ như là xác chết?”
Tên trùm nhún vai. “Chúng là những phế phẩm kém may mắn trong

việc làm ăn của bọn tôi,” hắn nói y hệt một triết gia. “Thông thường chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.