CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 92

từ một cái tủ trong kho. Sau đó, ông lại leo thang lên khoang lái. Keller
đang nắm chặt tay lái với cả hai bàn tay và liếc nhìn biển động qua cửa sổ.

“Dưới ấy sao rồi?” Keller hỏi.

“Thật đáng ngạc nhiên, tôi không thể thuyết phục hắn hợp tác.”
“Dây thừng để làm gì?”
“Để thuyết phục thêm nữa.”

“Tôi có thể làm gì giúp ông không?”
“Giảm tốc độ và cho tàu lái tự động đi!”
Keller làm theo chỉ dẫn rồi theo Gabriel xuống phòng tiếp khách

chính, ở đó, họ thấy Lacroix hiển nhiên đang trong tình trạng nguy kịch, cái
ngực phập phồng trong khi hắn cố hết sức hít thở qua cái mũ chụp bằng
băng keo dán ống nước. Gabriel lật hắn nằm sấp, luồn sợi dây thừng ni lông
qua các chỗ nối giữa mắt cá và bàn chân. Sau khi bảo đảm dây buộc chắc
chắn bằng một cái gút thật chặt, ông lôi hắn lên boong ở đuôi thuyền như
thể hắn là một con cá voi vừa bị đâm bằng lao móc. Sau đó nhờ Keller giúp
đỡ, ông hạ hắn xuống bậc cấp ngập nước rồi lăn hắn ra khỏi con thuyền.
Lacroix va chạm mặt nước đen ngòm với một tiếng rơi phịch nặng nề và
bắt đầu quẫy đập như điên để cố ngoi đầu lên khỏi mặt nước. Gabriel quan
sát hắn một lát, rồi xem xét kỹ đường chân trời ở mọi phương hướng.
Không thấy một chút ánh sáng nào. Dường như họ là ba người đàn ông
cuối cùng trên trái đất.

“Làm sao ông biết được lúc nào là vừa đủ với hắn?” Keller hỏi khi

quan sát Lacroix đang vùng vẫy cố tìm lấy sự sống.

“Khi hắn bắt đầu chìm,” Gabriel thản nhiên đáp lại.
“Hãy nhắc tôi đừng bao giờ bắt gặp mặt xấu của ông đấy.”

“Đừng bao giờ bắt gặp mặt xấu của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.