CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 359

mắt đó, khi chạm vào ánh mắt đó, cô lại vội cúi đầu xuống, tựa như một
đứa trẻ mắc lỗi.

Cô cúi đầu hỏi: “Sao anh ăn ít vậy?”

Kevin liền cười, nói: “Anh vừa ăn trưa xong.”

Cô sửng sốt ngẩng đầu lên: “Vậy hả? Ăn lúc nào?”

“Sau khi chở rác đi đổ.”

Cô đoán thế cũng rơi vào khoảng ba, bốn giờ chiều, bèn hỏi: “Sao anh

không nói với em sớm?”

“Nói sớm làm gì? Nói sớm làm sao em chịu mời anh đi ăn?”

Cô liền cười. “Mời thì vẫn phải mời, nhưng có thể đến ăn muộn hơn

một chút.”

“Muộn hơn một chút thì em chẳng đói meo à?”

Lòng cô như ấm lại, bèn đùa: “Thế đáng lẽ mình không nên ăn buffet,

ăn buffet không mang về được, anh không ăn mấy thì sao đủ vốn?”

“Đủ vốn, hôm nay anh đã đủ vốn từ sớm rồi.”

“Vậy hả?”

“Ừ, vì mỗi lần ăn buffet anh đều ăn đến mức phải vịn tường đi vào,

vịn tường đi ra.”

“Tại sao phải vịn tường đi vào?”

“Vì đói quá nên đành vịn tường thôi.”

“Thế vào rồi anh không ăn à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.