CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 148

cái tát. Nhưng tôi cười hoàn toàn chẳng phải do vui mừng trên đau khổ của
người khác mà chẳng qua vì thấy những chuyện buồn cười không hề có liên
quan gì tới mình thì cười thế thôi. Tôi đâu giận anh ta, tôi vẫn có một chút
thiện cảm nào đó với anh ta, thậm chí ngay cả lúc này, khi đã biết rõ anh ta.
Mãi sau mới nghe thấy tiếng chân anh ta, chắc anh ta đang mặc áo quần.
Một lát sau, anh ta mới ghé mắt qua cửa nhìn tôi với cặp mắt thiểu não như
cặp mắt của một con chó bị đánh, vẻ lưỡng lự nên chưa dám vào.
- Như vậy là chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa? – Mãi sau anh ta
mới lên tiếng, giọng run run.
Tôi nhận thấy anh ta quả có yêu tôi theo cách của mình, nhưng không đến
mức thành thật để chẳng cần lường gạt và dối trá. Tôi nhớ tới Astarita cũng
yêu tôi theo cách của anh ta. Vừa xát xà phòng lên vai, tôi vừa đáp:
- Tại sao lại không bao giờ gặp nhau nữa? Nếu em chẳng muốn thấy mặt
anh thì hôm nay đã chẳng tới đây... chúng ta sẽ gặp nhau... nhưng không
thường xuyên như trước đây.
Chắc hằn lời tôi đã làm cho anh ta lấy lại được cam đảm. Anh ta bước vào
buồng tắm và nói:
- Em có muốn anh giúp em không?
Tôi bất giác nhớ tới mẹ, chẳng là mẹ cũng đã khước từ quyền làm mẹ của
mình, chỉ cố làm vừa lòng và giúp đỡ tôi. Tôi lạnh lùng đáp:
- Anh làm ơn kỳ lưng hộ em, em không kỳ được.
Gino cầm xà phòng và miếng bọt biển, tôi đứng dậy, anh ta xát xà phòng
vào lưng tôi. Tôi nhìn vào gương treo ngay trước mặt và có cảm tưởng
mình chính là cái signora chiếm quyền sở hữu toàn bộ những thứ đôph đẹp
đẽ này. Biết đâu bà ta chẳng đã đứng trước gương như thế này,còn cô hầu
phòng cũng khốn khổ chẳng kém gì Gino, xát xà phòng cho bà ta, cố không
làm chợt da. Tôi thầm nghĩ khi được chăm sóc, cứ đứng thản nhiên, uể oải
và nhìn một ai đấy lăng xăng quanh mình vẻ ân cần và tháo vát thì thích
thật. Ý nghĩ ngây ngô xuất hiện khi lần đầu tiên tôi tới ngôi biệt thự này lại
nảy ra trong óc tôi: trần truồng, không mang trên người những thứ áo xống
tàn tạ muôn thuở của mình xem ra tôi chẳng thua kém gì bà chủ của Gino.
Thế mà tôi lại phải chịu sồ phận khác, tôi tức giận bảo Gino:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.