CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 258

đã chịu lép trước cái nhìn băng giá của anh: chỉ cần tôi cố gắng một chút là
tôi sẽ dập ngay được sự lạnh lùng trong cái nhìn ấy. Cũng như lúc này tôi
có thể dập tắt và xua tan cái vẻ kiêu căng trên mặt anh.
Xích lại gần bàn tựa hồ như muốn nói nhỏ với anh điều gì, tôi nhẹ nhàng
vuốt đầu gối anh, còn bản thân thì vui sướng và hài lòng quan sát vẻ mặt
anh. Anh đưa cặp mắt to, đen, ngời sáng với hàng mi dài như của phụ nữ
nhìn tôi vẻ dò hỏi và không hài lòng. Cuối cùng anh bảo:
- Nếu cảm giác em muốn gây gợi cho anh thích hợp với em thì đành vậy,
đấy là việc của em.
Tôi liền lùi trở lại. Vừa lúc đó chủ tiệm ăn bày bàn và đồ ăn ra. Chúng tôi
uể oải ngồi ăn. Sau đó anh nhận xét:
- Ở địa vị em, anh cố ép anh uống rượu.
- Để làm gì?
- Khi say, anh thực hiện ý muốn của người khác một cách sẵn lòng hơn.
Cái câu: “Nếu cảm giác em muốn gây gợi cho anh thích hợp với em thì
đành vậy, đấy là việc của em” đã xúc phạm tôi, sự thú nhận này đã cho tôi
thấy rõ mọi nỗ lực của tôi đều vô ích. Tôi tuyệt vọng kêu lên:
- Em muốn anh chỉ làm những điều thấy cần thiết... nếu anh muốn bỏ đi,
xin mời anh cứ việc đi đi, cửa ở kia kìa...
- Cái việc bỏ đi này, - Anh khôi hìa đáp – anh phải tin chắc rằng quả thực
anh muốn làm việc đó.
- Có lẽ, em đi à?
Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau. Do đau khổ tôi đã nói với một giọng kiên
quyết có lẽ làm anh xao xuyến không kém gì những cái vuốt ve vừa rồi của
tôi. Anh chật vật nói:
- Không, em ở lại đi.
Chúng tôi lại ngồi xuống. Sau đó anh tự rót vào cốc của mình một cốc rượu
đầy và uống cạn một hơi.
- Em thấy không – Anh nói – Anh đang uống rượu đấy.
- Em thấy rồi.
- Chẳng mấy chốc anh sẽ say và lúc đó, có lẽ, anh sẽ thổ lộ tình yêu với em.
Lời anh đã làm tim tôi nhói đau. Có lẽ tôi chưa bao giờ thấy đau như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.