CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 91

đặc biệt.
- Bây giờ con phải nhanh chóng lấy chồng đi, tổ chức như đã quy định...
phải giải thích với chồng chưa cưới của con rằng không thể tiếp tục cách ăn
ở như trước đây được.
- Thưa cha, con đã bảo với anh ấy thế rồi ạ.
- Thế anh ta đáp sao?
Tôi bất giác mỉm cười khi thấy vị cha cố đẹp trai, có mái tóc vàng hoe hỏi
câu ấy trong căn buồng xưng tội mờ tối. Tôi đáp:
- Thưa cha, anh ấy bảo chúng con sẽ lấy nhau vào dịp lễ Phục sinh ạ.
- Thế thì tốt. Đến lễ Phục sinh cũng chẳng con bao lâu... – Cha suy nghĩ
một lát rồi nói tiếp, lúc này tôi cảm thấy cha nói với tôi không phải với tư
cách một tu sĩ mà là một người tao nhã lịch sự đã chán ngấy việc của tôi.
- Thưa cha, chúng con không thể tổ chức đám cưới sớm hơn được... con
phải chuẩn bị... còn anh ấy phải về quê gặp bố mẹ.
- Dù thế nào đi nữa – Cha nói tiếp – Con cũng phải tổ chức nhanh lên, cho
đến ngày cưới, con không được có quan hệ tầm thường nào với chồng chưa
cưới, đấy là một tội nặng, con rõ chưa?
- Thưa cha, vâng, con sẽ giữ ạ.
- Sẽ giữ à? – Cha hỏi lại, giọng ngờ vực – Dù thế nào đi nữa, con hãy cầu
nguyện để không bị sa ngã, con cố mà cầu nguyện.
- Thưa cha vâng, con sẽ cầu nguyện.
- Với người đàn ông kia – Cha nói tiếp – Dù bất luận thế nào con cũng
không được gặp lại... Kể cũng không khó, vì con không yêu anh ta... Nếu
anh ta năn nỉ và đến với con, con phải xua đuổi anh ta.
Tôi đáp tôi nhất định sẽ cư xử như vậy, cha dạy tôi thêm một đôi lời nữa,
vẫn với giọng chắc nịch nghe thật dễ chịu va lơ lớ tiếng nước ngoài và
đượm vẻ tao nhã, sau đó, cha dặn tôi phải cầu nguyện ngày vài lần để sám
hối và làm nhẹ tội. Nhưng trước khi cho tôi về, cha bảo muốn cùng tôi đọc
bài “Kính lạy Cha”. Tôi vui vẻ nhận lời vì chưa muốn về, tôi cứ muốn nghe
mãi giọng cha. Cha đọc:
- Lạy Cha, chúng tôi ở trên lời.
Tôi nhắc lại theo cha:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.