CÔ GÁI THỨ BA - Trang 108

- Cô ấy có điều gì phiền muộn không... những khó khăn nào đó?
- Theo tôi hiểu thì không có - Restarick trả lời với một giọng nói kém tự
tin.
Poirot nghiêng mình về phía ông.
- Ông Restarick, tôi tin không hẳn là như vậy.
- Vì sao?
Tôi căn cứ vào giọng nói của ông. Vào lúc này, có nhiều người - ông nói
tiếp theo - có những điều lo âu về những người con gái của họ. Các cô gái
hiện đang có tài tự chuốc lấy mọi điều khó khăn vào mình. Phải chăng cô
gái của ông cũng như vậy?
Restarick giữ im lặng một lát, tay gõ nhè nhẹ lên mặt bàn làm việc.
- Vậy thì! Đúng, tôi đang lo âu về Norma, ông ta rốt cuộc phải thú nhận.
Đó là một đứa con khó tính, thần kinh không những bị suy nhược mà còn bị
rối loạn nữa. Tôi... đáng tiếc là, không hiểu con mình cho rõ lắm.
- Những điều phiền muộn về một người con trai, tôi nói tóm tắt vậy, phải
không?
- Trong một ý nghĩa nào đó, đúng, nhưng đó không phải là điều tôi lo âu
nhất. Tôi nghĩ rằng... Ông nhìn kỹ Poirot với vẻ suy nghĩ. Ông Poirot, tôi
có thê tin ông là một người kín đáo được chứ?
- Nếu không như vậy, tôi đã không có danh tiếng về nghề nghiệp như tôi
đang có.
- Vấn đề là phải tìm cho ra con gái tôi.
- Hả?
- Cũng như vẫn thực hiện đều đặn từ trước tới giờ, nó đã về nghỉ trong
những ngày cuối tuần với chúng tôi. Chúng tôi cứ tưởng rằng, vào tối chủ
nhật, nó trở về căn về hộ mà nó thuê cùng với hai cô gái khác, nhưng tôi
vừa được tin là nó đã không trở về đó. Có lẽ nó đã đi tới... nơi khác rồi.
- Nói tóm lại, cô ấy đã mất tích phải không?
- Mất tích, nói thấy có vẻ bi thảm quá, nhưng, có thể, nói như vậy cũng
đúng. Có lẽ nó sẽ có một sự giải thích vớ vẩn nào đó… Tuy nhiên, là một
người làm cha, tôi phải lo âu. Ông biết không, nó đã không gọi điện thoại
về nhà, cũng không nhắn nhe gì với các bạn ở chung phòng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.