CÔ GÁI THỨ BA - Trang 13

***

Poirot suy nghĩ một lát, rồi quay một số.
- Alô, ông Coby đó phải không? Hercule Poirot đây. Lúc này, ông có quá
bận không?
- Cũng khá, nhưng sẵn sàng phục vụ ông, thưa ông Poirot, theo tôi, tôi
không cho rằng các chàng trai trẻ tuổi của tôi không còn đủ cho các công
việc hàng ngày. Tiếc thay, hiện nay tôi không còn có những nhân viên ngày
xưa nữa! ... Ngày nay, những chàng trai chỉ biết nghĩ tới mình mà thôi. Họ
tưởng tượng là họ đã hiểu biết tất cả trước khi họ bắt dầu phải học hỏi!
Nhưng, như vậy đó! Người ta không thể tìm thấy một cái đầu biết suy nghĩ
trên đôi vai của họ được nữa, phải không? Thưa ông Poirot, tôi rất hân hạnh
được ông sai khiến. Có lẽ, tôi sẽ có dịp đặt một hay hai người trợ lý giỏi
nhất của tôi vào công việc này? Tôi nghĩ rằng... đây cũng là công việc thu
thập các tin tức như trước đây?
Ông Coby gật đầu, khi nghe Poirot kể ra những chi tiết mà ông muốn biết.
Sau khi đã xong việc với ông Coby, nhà thám tử gọi tới Scotland Yard cho
một trong các bạn mình. Khi người bạn này đã nghe xong các yêu cầu của
Poirot, ông ta trả lời:
- Ông có đòi hỏi gì lớn lao lắm đâu? Một vụ án mạng nào đó, bất kể xảy ra
ở đâu! Giờ, địa điểm và nạn nhân đều không biết. Nếu muốn biết ý riêng
của tôi thì ông bạn già ạ, đó có vẻ là một câu chuyện khôi hài! Ông ta còn
nói thêm bằng một giọng bài xích:Tôi tự hỏi vì sao ông lại bỏ phí thì giờ
cho một việc như thế đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.