CÔ GÁI THỨ BA - Trang 181

mình.
- Cô ấy có nhận được một bức thư, một bức điện tín, một cú điện thoại nào
không?
- Không. Tôi chắc điều đó.
- Vậy thì, vì sao... nhưng chắc là…! Các tờ báo! Tôi nghĩ rằng ông đã có
các tờ báo trong nhà chớ?
- Dĩ nhiên rồi. Cuộc sống bình thường hàng ngày, đó là điều tôi đã khuyên
cô.
- Vậy thì đó là cách mà họ đã liên hệ với cô ta. Cuộc sống bình thường
hàng ngày... Ông đã có những tờ nhật báo nào?
- Năm tờ. Và ông ta kể tên chúng.
- Cô ấy đã đi vào lúc nào?
- Sáng nay. Mười giờ rưỡi.
- Đó. Sau khi đã đọc các tờ báo. Đủ để bắt đầu. Cô ấy hay đọc báo nào?
- Tôi nghĩ là cô ấy không tỏ ý thích loại nào cả. Khi thì báo này, khi thì báo
nọ, có khi tất cả.
- Tốt. Tôi không phải mất thì giờ của mình vào cuộc tranh luận.
- Ông cho rằng cô ấy đã để ý tới một thông báo nho nhỏ sao?
- Còn cách giải thích nào khác? Chào ông, trong lúc này tôi chưa thể nói gì
được. Tôi phải tiến hành cuộc tìm kiếm. Tìm lời thông báo, và hành động.
Ông bỏ máy xuống.
- Cô Lemon, mang lại cho tôi hai tờ báo của chúng ta và sai George đi mua
các báo khác.
Ông đã tới đúng lúc. Ông phải tới đúng lúc. Đã có một vụ án mạng rồi. Một
vụ khác đang được chuẩn bị. Nhưng ông Poirot sẽ ngăn cản nó lại… nếu
ông tới nơi đúng lúc. Ông là Hercule Poirot, người bảo vệ những người vô
tội.
George mang những tờ báo tới.
Poirot quay sang phía cô Lemon đang đứng chờ xem mình giúp được gì.
- Cô hãy kiểm tra những điều tôi đọc để phòng tôi bỏ sót điều gì.
- Cột những chuyện cá nhân?
- Đúng. Tôi nghĩ rằng phải có tên David ở đâu đó. Một cái họ của phụ nữ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.