CÔ GÁI THỨ BA - Trang 191

Agatha Christie

Cô Gái Thứ Ba

Dịch giả: Trác Hiệu - Nguyễn Ninh

CHƯƠNG 23

Thanh tra trưởng Neele cầm lấy một tờ giấy trên đó ông ta ghi ngoằn ngoèo
vài chữ xong, ông ngước mắt về phía năm người đang tập họp trong văn
phòng và nói bằng một giọng nhỏ nhẹ:
- Bà Jacob? Ông quay về phía người cảnh sát đang đứng gác trước cửa ra
vào. Tôi biết là ông đội Comolly đã lấy lời khai của bà nhưng tôi muốn tự
mình đặt những câu hỏi, một hay hai câu.
Bà Jacob liền được dẫn vào và Neele đã đứng dậy chào bà.
- Tôi lấy làm tiếc là phải quấy rầy bà một lần nữa, bà Jacob ạ. Nhưng lần
này hoàn toàn là không chính thức. Tôi muốn có một bức tranh rõ ràng hơn
về những điều mà bà đã trông thấy hoặc đã nghe. Tôi biết là việc này sẽ
gây khổ tâm cho bà…
- Chúng ta không nên cường điệu vấn đề. Bà ngồi xuống cái ghế dành cho
mình. Dĩ nhiên, đó là một cú sốc nhưng không hơn thế. Bà nhìn quanh. Các
ông đã sắp xếp lại mọi thứ rồi phải không?
Neele nghĩ rằng bà ấy muốn ám chỉ tới việc cái xác đã biến mất.
Những con mắt quan sát của cô gái già lướt nhìn cử tọa. Bà dành cho Poirot
một cái nhìn ngạc nhiên (Trời! Đây là người nào vậy?) và một sự quan tâm
hạn chế đối với bà Oliver. Bà xem ra ngạc nhiên về mái tóc của bác sĩ
Stillingfleet, ra dấu thân thiện với người láng giềng của mình, cô Claudia
Reece-Holland và thở dài thương xót khi ngỏ lời với Andrew Restarick.
- Ông là người cha của cô gái phải không? Đối với ông, một người lạ tỏ lời
chia buồn cũng không có nghĩa gì. Tốt nhất là không nên nói lời nào nhưng
chúng ta đang phải sống trong một thế giới buồn thảm. Ít nhất đó cũng là
nhận xét của tôi. Theo ý riêng tôi, ngày nay, các cô gái học quá nhiều.
Bà quay lại phía ông thanh tra trưởng.
- Tôi đã sẵn sàng.
- Thưa bà, tôi muốn bà hãy nói lại tất cả những gì mà bà đã trông thấy hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.