CÔ GÁI THỨ BA - Trang 202

Claudia trở lại cùng với Frances, cô ta đang ngáp tới lệch quai hàm. Mái
tóc đen đã che mất một phần bộ mặt của cô.
- Cô có cần thuốc bổ không? Stillingfleet đề nghị với cô này.
- Tôi chỉ muốn ngủ.
- Không ai có thể ngủ được trước khi tôi xong việc với tất cả! Bây giờ,
Norma, cô hãy trả lời những câu hỏi của tôi. Cái bà ở bên cạnh cô đã bảo
rằng cô đã giết chết David Baker. Có đúng như vậy không?
Một giọng nói nhẫn nhục đáp:
- Phải, tôi đã giết chết David.
- Cô đâm à?
- Phải.
- Làm sao cô biết điều này được?
Cô gái hơi ngạc nhiên:
- Tôi không hiểu sao? Anh ấy nằm chỗ kia… dưới đất… chết…
- Con dao đâu?
- Tôi đã lượm nó.
- Có máu trên đó hay không?
- Có. Và cả trên áo sơ mi của anh ta nữa.
- Máu trên con dao như thế nào? Máu mà cô đã dính vào các bàn tay và cô
đã đi rửa ấy... Ướt? Hay như mứt dâu vậy?
- Như mứt dâu vậy... dính lầy nhầy - Cô rùng mình - Tôi đã phải đi rửa.
- Vậy là, mọi thứ đã khớp một cách tuyệt hảo: nạn nhân, người sát nhân...
cô, trong trường hợp này với vũ khí của án mạng trong tay. Cô có nhớ cụ
thể xem mình đã giết cách nào không?
- Không… Tôi không nhớ tới cái điều đó… Nhưng, tôi đã làm như vậy,
phải không?
- Tôi không có mặt ở đó. Cô là người khẳng định. Nhưng, đã có một vụ án
mạng trước đó, phải không? Cách đây lâu rồi?
- Ông muốn nói tới... Louise?
- Phải.... Louise. Khi nào thì ý niệm phải giết bà ta đã nảy nở lần đầu tiên
trong trí óc cô?
- Đã từ nhiều năm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.