CÔ GÁI THỨ BA - Trang 203

- Từ khi cô còn là một đứa trẻ con à?
- Đúng.
- Cô phải chờ lâu vậy à?
- Tôi đã quên bà hoàn toàn rồi.
- Cho tới lúc mà cô gặp lại bà ta và nhận ra?
- Phải.
- Hồi còn là trẻ con, cô đã thù ghét bà ta. Vì sao vậy?
- Vì bà ta đã làm cha tôi xa chúng tôi.
- Và đã khiến cho mẹ cô đau khổ?
- Má thù ghét Louise. Bà nói đó là một người đàn bà xấu xa.
- Tôi hình dung là bà thường hay nói với cô về việc này?
- Phải. Tôi đã mong muốn má tôi đừng làm như thế… Tôi không muốn
nghe nói về bà ta.
- Khi cô đã gặp lại bà ta, thực sự cô đã có ý định giết bà ấy chớ?
Norma dường như suy nghĩ.
- Không đúng như vậy, ông biết không… Tất cả câu chuyện này đối với tôi
xem ra là quá xa xôi rồi. Tôi không thể hình dung mình... Chính vì vậy
mà...
- Mà cô đã không chắc chắn là mình đã giết chết bà ta?
- Phải. Tôi tưởng tượng rằng mình đã không giết chết bà ta… rằng đây là
một cơn ác mộng. Có lẽ bà ta đã tự mình nhảy qua cửa sổ.
- Quả vậy… Tại sao không?
- Bởi vì tôi biết rằng mình đã không đẩy bà ta... Tôi đã thú nhận.
- Với ai?
Norma lắc đầu.
- Tôi không nên... Đó là một con người tốt, đã tìm cách giúp đỡ tôi. Người
ấy nói với tôi sẽ xem như không biết gì hết. Tôi đứng trước cửa ra vào của
bà Louise, cái cửa sổ số bảy mươi sáu, tôi đi vào. Tôi nghĩ là mình đang đi
trong giấc ngủ... Người ấy nói cho tôi biết là đã có một tai nạn... trong sân.
Người ấy lập lại rằng điều này đã không liên quan gì tới tôi, rằng sẽ không
một ai biết một điều gì… Và tôi không thể nhớ lại được gì hết.., nhưng có
cái gì đó trong bàn tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.