CÔ GÁI THỨ BA - Trang 206

Frances vùng vẫy như một con rắn. Restarick nhảy khỏi ghế để đến giúp đỡ
cho cô ta, nhưng bàn tay thép của ông thanh tra trưởng đã giữ lại.
- Công việc đã thất bại rồi, ông Restarick… hay là tôi phải gọi là Robert
Orwell?,,,
Một lời chửi rủa bật ra từ miệng người này. Giọng nói của Frances cắt
ngang:
- Câm miệng lại, đồ ngu!
Poirot lại gần Norma, cầm lấy bàn tay cô:
- Thử thách của cô đã qua rồi, con gái ạ! Nạn nhân đã không bị hy sinh. Cô
không phải là điên và cũng không giết ai cả. Có hai nhân vật độc ác và
không có tim đã âm mưu chống cô và cho cô dùng thường xuyên chất ma
túy, làm sao để thúc cô tới chỗ tự vẫn, hay tới sự khẳng định rằng cô đã bị
loạn trí và là thủ phạm của các án mạng đã xảy ra.
Norma kinh hoàng nhìn người đàn ông bị hai nhân viên cảnh sát kềm chặt.
- Cha tôi. Cha tôi? Ông đã có thể làm thế với tôi à? Với con gái của ông à?
Người cha đã hết sức yêu thương tôi…
- Đó không phải là cha của cô đâu, con gái ạ. Một người đàn ông đã đến
đây sau cái chết của cha cô, để thay chân và đặt bàn tay vào cái tài sản lớn
lao. Một người duy nhất có thể nhận rõ ông ta, hay nhận ra ông ta không
phải là Andrew Restarick
: đó là người đã là tình nhân của Andrew
Restarick, cách đây mười lăm năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.