CÔ GÁI THỨ BA - Trang 45

không?
- Đó là một câu nói rất hay. Nhưng tôi cho rằng ông có thể nói như vậy
cũng được, mặc dù phía cô ả cũng làm vậy đối với bản thân tôi. Ông biết là
tôi không phải là kẻ tội phạm duy nhất đâu.
- Trong lúc này, cô ta hiện đang ở đâu?
David quay ngay cái đầu lại.
- Vì sao ông lại hỏi tôi câu ấy?
- Tôi rất muốn làm quen với cô ta.
- Tôi nghĩ cô ấy không phải là loại của ông đâu, vả lại cũng không phải là
của tôi nữa. Norma hiện đang ở Luân Đôn.
- Nhưng anh đã nói với bà dì ghẻ cô ấy…
- Người ta không tin tưởng vào các bà dì ghẻ.
- Ở Luân Đôn, cô ta đang làm việc ở đâu?
- Tại nhà một người họa sĩ trang trí nội thất, nhưng tôi đã quên mất tên rồi.
Hình như là Sussan Phelps, ở King’s Road, trong vùng Chelsea.
- Tôi cho rằng cô ấy không ở tại nơi đó. Anh có biết địa chỉ không?
- Có. Đó là một tòa nhà lớn... Nhưng tôi không rõ vì sao ông lại quan tâm
tới Norma?
- Người ta quan tâm tới biết bao vấn đề.
- Nghĩa là thế nào?
- Cái gì đã đưa anh tới cái nhà ở Crosshedges bữa nay và lại lén lút đi vào
nữa.
- Tôi thừa nhận là mình đã đi vào bằng cái cửa hậu.
- Anh đã tìm gì trên lầu?
- Đó là việc riêng của tôi. Tôi không muốn tỏ ra là người thô lỗ nhưng...
ông có hơi quá tò mò không vậy?
- Đơn giản là tôi chỉ muốn biết chỗ cô gái đang trú ẩn mà thôi.
- Tôi hiểu! Cái ông Andrew thân mến và cái bà Mary thân mến... quỷ tha
ma bắt họ đi!... đã sử dụng ông để tìm cách kiếm cho ra cô ấy phải không?
- Cho tới lúc này, tôi nghĩ là họ chưa biết việc cô ấy mất tích đâu.
- Vậy ông phải làm việc cho ai đó chớ?
- Một nhận xét rất sáng suốt đó anh bạn ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.