CÔ GÁI THỨ BA - Trang 49

trong công việc... tôi phải gọi là gì đây nhỉ... làm thư ký?
- Một sự pha tạp giữa người y tá, thư ký, người phục dịch một ông chủ cô
đơn. Người ta có thể tìm ra cho cô ấy cả một tá danh hiệu phải không? Ông
lão mê cô ấy như điên. Ông không để ý thấy vậy sao?
- Trong những điều kiện sống của một ông lão, điều đó chẳng có gì là bất
thường cả. Poirot phản đối một cách lạnh lùng.
- Tôi có thể bảo đảm với ông rằng có ít nhất một người đã không ưa cô ấy
và người đó là Mary.
- Có lẽ, cô gái đó cũng chẳng ưa gì bà ấy.
- Ông cũng nghĩ như vậy phải không? Sonia ghét Mary Restarick và đã
khám phá ra nơi cất giấu thuốc diệt cỏ? Ồ! Câu chuyện thật là khôi hài! Tốt
thôi. Cám ơn là đã chở tôi đi. Tôi sẽ xuống nơi đây.
- Chúng ta còn cách Luân Đôn tới mấy cây số nữa mà.
- Không quan trọng gì. Chào.
- Chào.
Poirot thu mình vào cuối xe trong khi David đóng mạnh cửa lại.


* * *
Bà Oliver rất bị kích động, đi đi lại lại trong phòng khách. Bà vừa gói một
bản thảo đánh máy mà bà vừa sửa xong. Bà sắp sửa gởi nó tới một nhà xuất
bản đang nóng lòng chờ nó. Ông này đã gọi điện thoại tới những ba hoặc
bốn lần về việc này rồi.
- Đây, bà nói một mình với nhà xuất bản vô hình. Tôi hy vọng rằng nó làm
ông được vui lòng. Tôi thì tôi nhận thấy nó rất đáng ghét! Đúng là tôi
không hề biết được những gì mình viết ra có thành công hay không. Dù
sao, tôi cũng không giấu ông rằng tôi cho nó là rất tệ. Ông đã không tin như
vậy, được thôi! Hãy chờ một chút nữa và ông sẽ nhận thấy... Hãy chờ!
Bà mở cửa ra vào, gọi gia nhân, Edith, bảo cô mang ngay cái gói ra nhà
bưu điện.
- Và bây giờ... bà thở ra, ta phải làm gì đây?
Bà bắt đầu đi quanh trong phòng, nói một mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.