CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 18

Về phần tôi, tôi không sùng bái Lão Văn Khang, cũng không ngoan

ngoãn. Lão Văn Khang chọn tôi, là một kiểu chỉnh đốn nào đó.

Kỳ thi đến, chúng tôi đối phó rất ung dung, còn có thể trở lại tập luyện

bóng chuyền một lần vào mỗi cuối tuần.

Ngày công bố kết quả thi, người có thành tích tốt nhất là Thanh Hà. Bạn

ấy có bảy điểm A, tôi cũng có bốn điểm A. Lão Văn Khang mời chúng tôi
đi ăn Triều Châu xem như phần thưởng. Ngày đó, tôi cảm thấy ông ta rất
thương yêu chúng tôi. Cho đến khi cuối cấp ba, tôi mới phát hiện ông ta
không phải là người tốt như tôi nghĩ.

Vào một buổi trong học kỳ của lớp dự bị đại học[10], tôi vốn có hẹn với

Quang Huệ cùng đi tìm Lão Văn Khang để trao đổi về chuyện đặt đồng
phục bóng chuyền mới. Đến khi không tìm được Quang Huệ, tôi đành phải
đi tìm Lão Văn Khang một mình. Tôi gõ cửa thật lâu cũng không có ai mở
cửa. Tôi cho rằng ông không có ở đó nên quay người lại đi một đoạn. Lúc
chợt ngoảng đầu lại, tôi thấy Quang Huệ đang đi ra từ phòng ông ta. Quang
Huệ và tôi đều thấy người kia trên hành lang. Bạn ấy chưa kịp nói chuyện
với tôi đã quay gót bỏ đi. Tôi nói chuyện này với Địch Chi.

[10] Lớp dự bị đại học (

预科第二年): thật ra không mang ý nghĩa lớp

dự bị đại học, thực chất là học sinh “một năm sau cấp ba” vì tham gia kỳ thi
sát hạch mà tiến hành bồi dưỡng dự thi. Bằng tốt nghiệp, bằng học vị của
học sinh học khoa dự bị đại học chuyển lên học đại học và học sinh thi
thẳng vào đại học đều như nhau.

“Ý cậu là huấn luận viên thầy… Không thể nào! Thầy cũng đã năm

mươi tuổi rồi! Hơn nữa, thầy chính trực như vậy.” Địch Chi khó tin.

“Tớ cũng nghĩ như vậy. Hay là Quang Huệ có tâm sự muốn dốc bầu tâm

sự với Lão Văn Khang! Bạn ấy luôn luôn sùng bái thầy mà.” Tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.