CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 19

Chuyện này tôi không để trong lòng, Quang Huệ điềm nhiên như không

có chuyện gì vẫn theo chúng tôi cùng nhau chơi đùa. Vào buổi tối một ngày
của một tháng sau, chúng tôi hẹn nhau uống cà phê trong một quán thanh
bar[11]ở Loan Tử. Quang Huệ cũng đến.

[11] Thanh bar: lấy nhạc êm dịu làm chủ đạo, tương đối yên tĩnh, không

giống loại quán bar có nhạc Disco hoặc vũ nữ nóng bỏng, thích hợp để nói
chuyện trên trời dưới đất.

“Lão Văn Khang thích tớ.” Quang Huệ nói cho chúng tôi biết.

“Tớ biết! Thầy rất thương cậu.” Tôi đáp lại.

“Không! Không phải như vậy. Thầy… Thầy yêu tớ, tớ cũng yêu thầy,

nhưng không phải trần tục như tình yêu nam nữ. Là ái tình, là một sự thăng
hoa của tình yêu. Thầy yêu tớ, tớ cũng yêu thầy.” Quang Huệ ngọt ngào bày
tỏ.

Tôi và Địch Chi đều sợ đến ngây người.

“Cậu và Lão Văn Khang là tình yêu thầy trò?” Tôi có chút khó tin.

“Có thể nói như vậy.” Quang Huệ đồng ý.

“Nhưng, nhưng mà Lão Văn Khang đã năm mươi lăm tuổi. Cậu… Cậu

mới mười chín tuổi, là cách cậu ba mươi sáu tuổi đó! Lão có thể làm ông
nội của cậu!” Địch Chi nói.

“Tuổi tác không là vấn đề.” Quang Huệ phản bác.

“Sao cậu biết ông ấy yêu cậu?” Tôi hỏi.

Hết chương 1.2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.