CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 193

“Đã trễ chính là đã trễ.” Anh chán nản cúi đầu, đặt chai champagne vào

túi.

“Xin lỗi anh, là em đã phụ lòng anh.” Tôi nói với anh.

“Em chưa từng quên anh ta sao?” Anh bỗng dưng hỏi tôi.

Tôi không thể trả lời, tôi không lừa được anh.

“Em và anh ta quay lại?”

“Không có.” Tôi nói chắc như đinh đóng cột.

“Vậy thì tại sao?”

Tôi ngước nhìn anh, không đành lòng nói cho anh biết tình yêu của tôi

đối với anh quá ít ỏi.

Tôi lại lấy chiếc hộp trong đó có chiếc nhẫn ngọc bích từ trong ví ra đưa

cho anh: “Cái này trả lại anh.”

Anh nhận chiếc hộp nhung, để vào túi quần.

“Anh đưa em về nhà.” Anh bình tĩnh nói với tôi.

“Không cần đâu.”

“Đi thôi!” Anh lại kéo tay tôi.

Hai chân tôi rất đau, mới đi được vài bước đã đứng yên không nhúc

nhích được.

“Em không đi nổi.” Tôi báo cho anh biết.

Tôi ngồi lên thềm đá, hai chân đau gần như mất cả cảm giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.